wWw.lachungvn.com , Công Ty CP Dịch Vụ Thương Mại Và Sản Xuất Lạc Hưng, phụ liệu may mặc,phụ tùng máy may, dây treo nhãn, dụng cụ ghim nhãn, dụng cụ xịt tẩy, Dầu chỉ, chất tẩy dầu, dây rút, băng dán, dây chống giãn, keo giấy, keo vải TIN TỨC. TẢI BẢNG GIÁ
Câu chuyện bắt đầu mối nhân của hai người lúc anh công và anh thụ quen nhau trong bộ đội Anh công (Tạ Chinh) có xuất thân là con nhà thế gia, từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, trái ngược hoàn toàn với hoàn cảnh của anh thụ bị cha mẹ bỏ rơi hắt hủi từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà lớn lên. Hai anh yêu nhau, trong 1 lần xx, anh thụ có bầu.
Câu chuyện bắt đầu mối nhân duyên của hai người lúc anh công và anh thụ quen nhau trong bộ đội Anh công (Tạ Chinh) có xuất thân là con nhà thế gia, từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, trái ngược hoàn toàn với hoàn cảnh của anh thụ bị cha mẹ bỏ rơi hắt hủi từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà lớn lên. Hai anh yêu nhau, trong 1 lần xx, anh thụ có bầu.
Tạ Chinh không dừng lại, ngón tay cái không nhẹ không nặng lướt qua vết sẹo kia, lập tức cảm giác được Trình Cố cả người cứng ngắc, ngay cả giãy dụa nhỏ nhất cũng thôi luôn. Đó là một vết thương gọn gàng do dao rạch, chỉ cần xoa nhẹ vết sẹo ấy có thể tưởng tượng ra người dùng dao có kỹ thuật vô cùng chuyên nghiệp.
Tức Phụ Cùng Thương Chương 1 Chương trướcChương tiếp Ngạn Thuyền Đình* là tiểu khu cao cấp thanh tĩnh bậc nhất tại Kỳ thành, hộ gia đình ở đây đa số là những người đã có tuổi và có địa vị. *Tớ cũng ko biết để cái tiểu khu này thế nào, nguyên văn là 岸舟庭, tiếng anh dịch thành The shore boat court, bản cv thế nên giữ nguyên, ai biết chỉ tớ với nhé
Nhân Hội nghị Công an toàn quốc lần thứ 77, Đại tướng, GS.TS Tô Lâm, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Đảng ủy Công an Trung ương, Bộ trưởng Bộ Công an có bài viết "Công an nhân dân phát huy vai trò nòng cốt trong bảo vệ an ninh quốc gia, bảo đảm trật tự, an toàn xã hội và phòng, chống dịch Covid-19".
nTxBlj. Couple Tạ Chinh x Trình Cố, Số chương Hoàn 24 chươngEdit NhatLinh_Tran tui nèThể loại đam mỹ hiện đại, Mặt than thâm tình dục vọng chiếm hữu cường công X thiện lương cứng cỏi mỹ thụ, niên hạ, sinh tử, có thịt, HE, gương vỡ lại lànhCâu chuyện bắt đầu mối nhân duyên của hai người lúc anh công và anh thụ quen nhau trong bộ độiAnh công Tạ Chinh có xuất thân là con nhà thế gia, từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, trái ngược hoàn toàn với hoàn cảnh của anh thụ bị cha mẹ bỏ rơi hắt hủi từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà lớn anh yêu nhau, trong 1 lần xx, anh thụ có bầu. Vì sợ anh công xa lánh nên thụ bỏ đi tận năm năm. Một lần anh công gặp lại hai cha con, câu chuyện lại tiếp tục, anh công nhìn thấy vết sẹo trên bụng anh thụ thì nghĩ ngay là do sinh mổ nên âm thầm điều tra. Sau khi tra rõ, sợ thụ tự ti nên anh công giả vờ ko biết, sau đấy thì anh thụ cũng mở lòng mình ra nói thật hết với công, hai anh HE. Bé bánh bao rứt là cutoe, manh chết người ko đền mạng luôn?
Reads 241,502Votes 13,626Parts 24Complete, First published Apr 23, 2018Table of contentsFri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Fri, Oct 15, 2021Tức Phụ Cùng Thương 媳妇与枪 ๖ۣۜTác giả Dục Tuyết Ẩm Bôi☆Sơ Hòa 欲雪饮杯☆初禾 ๖ۣۜCouple Tạ Chinh x Trình Cố, Mặt than thâm tình dục vọng chiếm hữu cường công X thiện lương cứng cỏi mỹ thụ, hiện đại, niên hạ, sinh tử, có thịt, HE, gương vỡ lại lành ๖ۣۜSố chương Hoàn 24 chương Tình trạng edit Hoàn Edit NhatLinh_Tran tui nè Bản edit chưa xin phép tác giả, nội dung chỉ đảm bảo đúng 60, 70%, vì edit bằng bản convert nên sẽ không được mượt. Và tớ chẳng biết một chữ tiếng Bông nào hết, mong các bạn thông cảm? Bản edit này chỉ để thỏa lòng ham muốn của chủ nhà, mong các bạn gần xa đọc thấy có gì sai sai thì nhắm mắt bỏ qua hoặc cmt góp ý nhé Nguồn cv Tóm tắt Anh công và anh thụ quen nhau trong bộ đội, anh công Tạ Chinh là con nhà thế gia, từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, còn anh thụ bị cha mẹ bỏ rơi hắt hủi từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà lớn lên. Hai anh yêu nhau, trong 1 lần xx, anh thụ có bầu. Vì sợ anh công xa lánh nên thụ bỏ đi tận năm năm. Một lần anh công gặp lại hai cha con, câu chuyện lại tiếp tục, anh công nhìn thấy vết sẹo trên bụng anh thụ thì nghĩ ngay là do sinh mổ nên âm thầm điều tra. Sau khi tra rõ, sợ thụ tự ti nên anh công giả vờ ko biết, sau đấy thì anh thụ cũng mở lòng mình ra nói thật hết với công, hai anh HE. Bé bánh bao rứt là cutoe, manh chết người ko đền mạng luôn ?
Cùng đọc truyện Tức Phụ Cùng Thương của tác giả Dục Tuyết Ẩm Bôi, Sơ Hòa tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Tạ Chinh x Trình Cố, Số chương Hoàn 24 chươngEdit NhatLinh_Tran tui nèThể loại đam mỹ hiện đại, Mặt than thâm tình dục vọng chiếm hữu cường công X thiện lương cứng cỏi mỹ thụ, niên hạ, sinh tử, có thịt, HE, gương vỡ lại lànhCâu chuyện bắt đầu mối nhân duyên của hai người lúc anh công và anh thụ quen nhau trong bộ độiAnh công Tạ Chinh có xuất thân là con nhà thế gia, từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, trái ngược hoàn toàn với hoàn cảnh của anh thụ bị cha mẹ bỏ rơi hắt hủi từ nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà lớn anh yêu nhau, trong 1 lần xx, anh thụ có bầu. Vì sợ anh công xa lánh nên thụ bỏ đi tận năm năm. Một lần anh công gặp lại hai cha con, câu chuyện lại tiếp tục, anh công nhìn thấy vết sẹo trên bụng anh thụ thì nghĩ ngay là do sinh mổ nên âm thầm điều tra. Sau khi tra rõ, sợ thụ tự ti nên anh công giả vờ ko biết, sau đấy thì anh thụ cũng mở lòng mình ra nói thật hết với công, hai anh HE. Bé bánh bao rứt là cutoe, manh chết người ko đền mạng luôn?
Thuộc truyện Tức phụ cùng thương Chương 2“Chú à, ba ba không thể nhận lung tung nhá!”Bầu không khí quỷ dị nhất thời dừng lại, Trình Mộc Qua lạch bạch chạy đến cầm lấy tay Trình Cố, nhìn Tạ Chinh nghiêm trang nói “Trình đẹp trai là ba ba của Qua Qua, không phải ba ba chú nhé! Tuy rằng chú cũng rất đẹp trai nhưng Qua Qua không thể nhường baba cho chú đâu!”Tạ Chinh sắc mặt âm trầm, lần thứ hai nhìn về phía Trình Cố, trong mắt tựa như gió bão, “Trình đội.”Trình Cố đem điện thoại di động bỏ vào túi áo, bỏ mũ trùm và tai nghe xuống, sau đó ôm Trình Mộc Qua lên, ra vẻ không quen biết mà nói “Người anh em này… A, tôi nghĩ xem đã, Lưu tam đội, Lưu gì nhỉ? Lưu Húc? Gì Húc? Thật xin lỗi, xuất ngũ lâu quá rồi, không nhớ rõ lắm ha ha ha.”Tạ Chinh sắc mặt càng thêm khó coi, sự kinh ngạc giữa chân mày rất nhanh biến thành tức giận, trầm giọng nói “Tôi là Tạ Chinh.”“Ồ! Đúng! Tạ Chinh Tạ Chinh, cậu là Tạ Chinh! Xin lỗi xin lỗi! Trời ạ, đã có tuổi nên hồ đồ rồi.” Trình Cố cười đến là thoải mái, “Nói đến chuyện tên tôi mới nghĩ ra, Tạ Chinh, không phải là đội viên trong đội tôi à! Chào cậu chào cậu, đã lâu không gặp lại! Sao lại đến Kỳ thành? Nghỉ phép đi thăm người thân sao?”Tạ Chinh “…”Năm năm không gặp, người trước mắt được năm tháng ưu ái, chẳng mảy may có vết tích già đi, có lẽ là sau khi rời khỏi quân đội cuộc sống không lo nghĩ, so với trước đây càng thêm đẹp miệng này vẫn giống như năm Chinh cũng không cho là Trình Cố đã quên mình thật, người này luôn như vậy, xưa nay chẳng bao giờ nghiêm túc, cái gì mà “Đã có tuổi nên hồ đồ”, nếu thật là người đã có tuổi còn có thể nói ra với đồng đội mấy lời liên thiên kia à?Trình Cố tuyệt đối vẫn Chinh híp lại mắt, ánh mắt nguy hiểm mà nhìn chằm chằm Trình hắn tìm năm năm đột nhiên xuất hiện, hắn nghĩ sẽ liều mạng đem người kia ấn vào trong ngực, nhưng khi người thật đứng ở trước mắt, hắn lại phát hiện, bao nhiêu cảm xúc muốn phát điên của hắn giống như bị đóng băng, giãy giụa thế nào đi nữa cũng không tìm được cách mở đứng trước mặt Trình Cố, trước sau bình tĩnh ít lời như một cỗ máy, trước đây như vậy, bây giờ vẫn trừ lúc trên giường.“Chú à.” Trình Mộc Qua dựa vào ngực Trình Cố, có một chút không thành thật mà nói, “Chú à, chú trừng ba cháu gì vậy? Trình đẹp trai đẹp như vậy, không cho chú trừng ba cháu!”Tạ Chinh lấy lại tinh thần, theo thói quen làm bộ bình tĩnh “Trình đội, đây là?”Hắn không muốn nghe từ miệng Trình Cố ba chữ.“Con trai tôi.” Trình Cố lại dùng thái độ không tim không phổi nói ra, rồi lại vỗ tay Trình Mộc Qua, dụ dỗ nói “Qua Qua, đến cười với chú một cái đi con.”Lông mày Tạ Chinh nhảy đến lợi hại, sắp không duy trì không được thói quen lạnh lùng, “Anh kết hôn rồi?”Trình Cố “Ừm, tôi cho là lão Trương đã nói qua với các cậu rồi chứ.”“Nói gì?”“Nói tôi xuất ngũ về nhà kết hôn.”Tạ Chinh theo bản năng cắn chặt răng hàm, không hiểu người này làm sao có thể dùng giọng nhẹ nhàng như vậy mà nói “Xuất ngũ về nhà kết hôn”.“Ai, nhưng mà bây giờ ngẫm lại, việc kết hôn này là tôi không đúng.” Trình Cố giữ ngón tay cái của con trai lắc lắc “Không kết hôn thì tốt hơn, quả thực là đã hại một cô gái tốt.”Tạ Chinh nhíu mày “Có ý gì?”“Tôi ấy à, năm 26 tuổi cha mẹ giục kết hôn chứ, nói là muốn ôm cháu.” Trình Cố vừa đi về phía trước vừa nói “Tôi là người con có hiếu như vậy, đầu óc nóng lên liền xin lão Trương cho xuất ngũ. Lúc đó rất gấp, các cậu đều đang làm nhiệm vụ ở bên ngoài, tôi chẳng kịp gặp các cậu một lần.”Tạ Chinh nghe đến đó, kết luận là Trình Cố đang nói bị giục kết hôn hay không là chuyện khác, năm đó Trình Cố bị thương trở về, lòng hắn như lửa đốt, ngày đêm chăm sóc, mãi đến tận khi Trình Cố đột nhiên biến mất, hắn vẫn không hề rời khỏi căn cứ nửa bước, làm sao từ miệng Trình Cố nói ra lại thành “Các cậu đang làm nhiệm vụ ở ngoài”?Trình Cố lại vẫn nói “Nhưng mà đáng tiếc, vợ tôi khó sinh đã qua đời, chỉ để lại Qua Qua ngốc này cho tôi.”Trình Mộc Qua vô cùng phối hợp mà thút tha thút thít hai lần, rồi hát “Chỉ còn thấy mẹ trong mơ mà thôi!”Tạ Chinh nhẹ giọng ho khan, băn khoăn trong lòng rất nhiều, buồn bực không thôi, lại bận tâm có đứa nhỏ ở đây, hắn suy nghĩ mãi, không thể làm gì khác hơn là hỏi “Anh bây giờ đang một mình?”Hắn vốn muốn hỏi Trình Cố bây giờ có người yêu hay không, Trình Cố lại dường như không hiểu, “Không phải còn có Qua Qua sao?”Trình Mộc Qua nhìn Tạ Chinh cười khúc khích “Chú muốn tới nhà cháu chơi sao?”Trình Cố lặng lẽ nhéo con trai một cái, “Chú là quân nhân, bận huấn luyện, làm gì có thời gian chơi với con?”“Bây giờ tôi rất rảnh.” Tạ Chinh nói “Tôi đã giải ngũ.”Trình Cố lúc này mới lộ ra một tia kinh ngạc “Xuất ngũ? Cậu? Sao có thể? Cậu không phải đã nói nếu như ra khỏi tổ hành động đặc biệt cũng sẽ ở lại trong quân đội sao?”Tạ Chinh than thở “Thì ra Trình đội còn nhớ những gì tôi nói với anh.”Trình Cố ngẩn ra, tay ôm con trai run một Mộc Qua cũng run lên, không cầm diều cẩn thận, thấy diều sau khi rơi xuống lăn hai vòng, đau lòng nói “Ba ba, ba là người xấu! Mau thả con xuống, mất diều bây giờ!”Trình Cố rời mắt đi, không nhìn Tạ Chinh nữa, “Mất thì vứt đi, về nhà ba làm cho con cái khác.”“Không được! Con phải xuống tìm!” Trình Mộc Qua kêu lên “Ba ba, ba làm gì nha, nhanh thả con xuống, con muốn tìm diều!”Tạ Chinh đứng một bên nhìn hai cha con họ, thờ ơ không động lòng. Diều đó ở bên chân hắn, hắn lại không có ý muốn khom lưng nhặt giúp. Trình Cố thoáng nhìn hắn, ý là muốn hắn nhặt hộ, hắn giả vờ không hiểu, thậm chí còn nhích sang bên một Cố nhíu mày phó của tổ hành động đặc biệt rất ít khi cau mày, trừ phi thật lúng như bây giờ cũng giống như lần đầu ở dưới thân hắn, sảng khoái đến muốn hét Chinh thật ra không biết vì sao Trình Cố lại lúng túng vì một cái diều, đến khi thấy Trình Mộc Qua liều mạng vùng vẫy hai cái chân kêu “Ba ba! Trình đẹp trai! Trình đẹp đẹp trai! Hôm nay ba uống lộn thuốc à! Ba chưa bao giờ ôm con! Con ăn vạ lăn lộn ba cũng không ôm con, nói ôm con còn không bằng ôm máy chơi game! Làm gì đó, ba muốn khoe sức khỏe với chú đẹp trai sao? Trình đẹp trai, con nói với ba, nếu ba không thả con xuống, con sẽ giận thật đấy!”Tạ Chinh bất đắc dĩ nghĩ, thì ra là lấy con trai ra làm bia đỡ Cố thấy ánh mắt hiểu rõ của Tạ Chinh, lông mày cau lại, lo lắng nếu thằng bé xui xẻo nói ra cái gì làm người ta khó chịu, liền khom lưng thả Trình Mộc Qua xuống đất, Trình Mộc Qua liền vọt tới bên chân Tạ Chinh nhặt diều lên, đang muốn chạy về bên Trình Cố, sau cổ áo đột nhiên bị người ta túm Chinh ngồi xổm xuống, vạt áo khoác rơi trên mặt vỗ vỗ mặt Trình Mộc Qua, cố găng tỏ ra dịu dàng “Chú đã rất lâu chưa gặp ba cháu, muốn cùng ba cháu nói chuyện một lát, cháu thấy có được không?”Nếu như bình thường mà hắn dịu dàng tới vậy, bọn trẻ con dù có dũng cảm đến mấy cũng khóc lóc chạy mất dạng, nhưng Trình Mộc Qua không sợ chút nào, nó cười hì hì nói “Được ạ, vậy cháu tạm thời giao ba ba cho chú, cháu đi tìm em gái chơi!”“Qua Qua!” Nhìn con trai chạy xa, Trình Cố giả vờ tỏ ra bình tĩnh, nhìn Tạ Chinh một cái, liền theo bản năng mà lùi lại một bướcTạ Chinh lại tiến lên một bước, nhấc tay phải lên, nắm lấy cằm Trình Cố, nhẹ giọng nói “Nếu Trình đội vẫn nhớ những gì tôi đã nói thì liệu anh có còn nhớ những gì tôi đã làm với anh không?”Chương 3Trước khi gặp Trình Cố, Tạ Chinh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có lúc yêu một người đàn ông. Mà sau khi quen Trình Cố một thời gian rồi, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nảy sinh tình cảm với vị đội phó ồn ào đáng ghét tượng đầu tiên Trình Cố cho hắn là đẹp trai chói kể ở trong quân đội, mà ngay cả với những người ở giới thượng lưu mà Tạ Chinh quen biết, tướng mạo của Trình Cố vẫn được coi là tuyệt tượng thứ hai vị đội phó đẹp trai này mang lại cho hắn lại rất xấu — ngày huấn luyện đầu tiên thì đến muộn, cũng không thèm kiểm điểm, cúi đầu nghe đội trưởng phê bình vài câu, quay đầu xuống lại chọc cho mấy đội viên cũ cười đến rung cả người, mũ rơi cũng không thèm nhặt, không hề có sự uy nghiêm của quân nhân chút Chinh đã qua huấn luyện lễ nghi, mặc dù không đến nỗi quá nghiêm khắc đến mức “Cười không lộ răng”, nhưng khi vừa đến tổ hành động đặc biệt thấy một vị sếp bình hoa như vậy vẫn rất khó nhìn Trình Cố không vừa mắt, từ bề ngoài của Trình Cố cho đến việc anh đến muộn, hai điều này làm hắn đem anh xếp vào nhóm “bình hoa”.Mãi đến tận lúc “bình hoa” trêu chọc đến thị gia nghiệp lớn, từ nhỏ Tạ Chinh đã được bồi dưỡng như người kế thừa gia nghiệp. Tạ gia trước kia mấy đời tòng quân tham chính, ông nội hắn định ra quy củ rằng, nếu đàn ông trong họ sau này muốn làm việc trong tập đoàn của gia tộc thì khi còn trẻ phải nhập ngũ chịu mấy năm kham khổ. Tạ Chinh luôn trầm mặc ít lời, lại thông minh hơn người, lúc dậy thì thì hắn lớn đặc biệt nhanh, so với các bạn cùng lứa thì quả thật hắn trông khá già hắn 16 tuổi, cha hắn hỏi hắn có muốn nhập ngũ sớm một chút mẹ hắn quyết định, quy củ của tổ tiên không thể phá vỡ, con trai trước sau gì cũng phải đi bộ đội, so với kéo dài thì đi luôn còn sớm thì về Chinh hiểu rõ ý tứ của cha mẹ, ý là khi hắn xuất ngũ là khoảng chừng hai mươi, lúc đó mấy vị anh em họ vẫn còn ở trong quân đội, cùng thế hệ với hắn thì không có người cạnh với việc kinh doanh của gia đình, hắn không bao nhiêu hứng thú. Mà đối với những việc khác, hắn cũng không có hứng thú quá lớn, vì vậy sau khi sinh nhật 16 tuổi, hắn liền thi vào trường quân đội giống cha hắn, nơi mà ông cũng ở nơi đó học tập được rất nhiều, không chỉ bởi thích bộ đội đặc chủng, mà công tác trong đơn vị bộ đội đặc chủng còn được ra nước ngoài tập cầm mấy tờ đơn đăng ký nguyện vọng một, chưa tốt nghiệp đã có tổ hành động đặc biệt đến đưa cành hành động đặc biệt có rất ít người, toàn là người ưu tú, các thành viên hầu như đều đến từ các đơn vị bộ đội đặc chủng, chỉ có mình Tạ Chinh là ngoại tốt nghiệp, Tạ gia phái máy bay trực thăng đến trường quân đội đón người, Tạ Chinh lại lên xe chuyên dụng của tổ hành động đặc Tạ tức giận đến phát run, mẹ Tạ thì lo lắng đến rơi lệ, chỉ có ông nội Tạ là thoả mãn, khen Tạ Chinh có ý chí, có tiền nhiên phải khen. Những năm gần đây con cháu Tạ gia ở quân đội càng ngày càng có vẻ tố chất không đủ, hoặc là ở trong trường quân đội đào tạo sâu, hoặc là ở văn phòng cơ quan tạm giữ chức, không có người nào đi bộ đội dã Chinh lại rất giỏi, không những đi bộ đội dã chiến, mà còn vào đơn vị mũi nhọn là tổ hành động đặc mà bản thân Tạ Chinh không có dũng cảm như ông nội Tạ lựa chọn tổ hành động đặc biệt không phải vì kịp thời gian về kế thừa gia nghiệp, cũng không phải vì có hoài bão bảo vệ quốc gia, cũng không như người ta đầy bầu máu nóng, chỉ là sau khi cân nhắc giữa “về nhà” và “ở lại bộ đội”, hắn cảm thấy cái sau có vẻ hấp dẫn rất hưởng thụ loại cảm giác không ngừng đột phá giới hạn của bản thân, với tương lai liếm máu trên lưỡi đao kia cũng có ít nhiều mong trước, khi mới vào trường quân đội, Tạ Chinh không hy vọng bởi vì gia thế hiển hách mà được đối xử khác biệt, những lúc ở chung với bạn bè hắn luôn giả bộ xuất thân từ gia đình bình thường, giả bộ ba năm liền đã đem khí chất thiếu gia của hắn biến mất sạch sẽ, lúc đến tổ hành động đặc biệt thì giống hệt những người khác, chẳng có gì khác lúc này Trình Cố xuất bình thường rất khó quên Trình Cố, Tạ Chinh cũng vậy. Sự tồn tại của anh quá mạnh mẽ, chưa kể đến khuôn mặt quá tuấn mỹ, giọng nói cũng lớn vô cùng, sức sống lúc nào cũng bừng bừng, nơi nào ồn ào náo nhiệt nơi đó có cậu lính mới ở lớp hậu cần đánh nhau, Trình Cố là người đầu tiên chạy đi vây xem. Đội trưởng bị cấp trên gọi đi nói chuyện, lúc trở về mặt đen như than, chẳng ai dám tới gần, chỉ có Trình Cố vui cười hớn hở mà chạy tới, nhét vào tay đội trưởng một chén đại hồng bào vừa mới pha, còn nói “Xin bớt giận, ngài uống đi nhân lúc còn nóng.”Đội trưởng được đưa trà nóng mặt càng đen luyện mỗi sáng sớm, Trình Cố có thể vừa dẫn đoàn người mang phụ trọng chạy nhanh, vừa lớn tiếng ca không phải anh hát những bài quân ca phấn chấn lòng người mà hát những bài hát được học sinh trung học bên ngoài yêu thích nhất, một tuần bảy ngày hát những bài không giống nhau, mọi người cũng hát luôn cùng Chinh không nói, không nghĩ ra tại sao trong tổ hành động đặc biệt lại có kiểu sĩ quan thế thời hắn cũng không nghĩ ra, sao Trình Cố vừa chạy vừa hát năm km, lúc đến điểm cuối cùng còn không thở gấp một bằng mà nói thì giọng hát của Trình Cố rất hay, không chỉ có chất giọng lớn, mà còn hát đến vô cùng tình cảm, thỉnh thoảng còn thích rung vài cái, lúc lên cao khi xuống thấp thì biểu cảm giọng hát vô cùng thâm đó đội viên mới trong tổ còn chưa biết đến bản lĩnh của Trình Cố, trong lúc rảnh rỗi buôn chuyện về các sếp sòng, có người nói Trình Cố dựa vào khuôn mặt và cổ họng mà kiếm miếng cơm, là do ưu tiên mà vào được, dù sao thì tổ hành động đặc biệt áp lực vô cùng lớn, người này vừa có thể hát lại vừa dễ nhìn, thỉnh thoảng làm vài tiết mục văn gừng văn nghệ giúp các đại gia đây giảm áp Chinh cảm thấy Trình Cố lại tạo cho hắn áp lực lớn buổi tối nọ, lúc Tạ Chinh đang bôi thuốc trên vết thương ở khuỷu tay, Trình Cố đột nhiên xuất hiện, như quen thuộc mà thò tay vò tóc hắn, lại bị quả tóc như lông nhím của hắn đâm lại, thu tay về rồi nói “Nhóc, tóc cứng thật nhá.”Đội viên xung quanh đều cười, vấn đề tóc có cứng hay không, ở nơi tất cả đều là đàn ông thô lỗ thì đã tự động được nâng cấp lên một tầng cao người cướp lời “Nhất định phải cứng! Trym càng dài tóc càng cứng! Là gì đó a~?”Trình Cố cùng mọi người cười đến xán lạn, rõ ràng là cười đến không có tý hình tượng nào, những năm sau này Tạ Chinh nhớ đến nụ cười ấy, chợt nhớ đến câu Cười tươi như năm đó Tạ Chinh không có tâm tư ngắm hoa, lạnh mặt nói “Có chuyện gì không?”Trình Cố ngừng cười, tay cũng không nhàn rỗi, mới vừa vò xong đầu của hắn, lại vỗ vai hắn một cái, “Này nhóc, sao cậu không hát cùng tôi?”Tạ Chinh rất phiền danh xưng là “nhóc” này, cũng không tiện phản đối, liếc mắt trừng Trình Cố một cái, “Hát cái gì?”“Hát lúc tập luyện buổi sáng.” Trình Cố nói “Các cậu nghe gì tôi hát cái đó. Tất cả mọi người đều hát một vòng, chỉ có cậu là ngậm miệng, cứ như là đại gia ấy.”Lúc nói ra hai chữ “ngậm miệng”, Trình Cố lại rất quen thuộc mà nhếch ngón tay trỏ lên, đâm đâm vào mặt Tạ luyện bên ngoài, Tạ Chinh từ trước đến giờ không thích tiếp xúc thân thể quá mức thân mật với người khác, theo bản năng đẩy ra, trên mặt cũng lộ ra biểu tình chán ghét, “Anh cứ tùy ý hát cái gì cũng được.”Trình Cố liếc mắt nhìn ngón tay mình bị đẩy ra, mặt mày uốn cong, lộ ra nụ cười tinh nghịch “Thật giống như là bị nhóc lính mới ghét bỏ a~?”Lúc Trình Cố nói câu này, khí tràng hoàn toàn khác với lúc trêu chọc bình thường, giọng nói ôn hòa cất giấu sự tàn nhẫn bên trong, trong mắt rõ ràng có ý cười, nhưng lại làm cho người khác lạnh cả đó Tạ Chinh mới biết, dáng dấp Trình Cố lúc thi hành nhiệm vụ chính là như nhanh, Trình Cố thu hồi khí tràng làm người ta lạnh cóng kia, nhấc ngón tay trỏ, nhẹ nhàng ngoắc ngoắc cằm Tạ Chinh “Không sao, tôi sẽ làm cho cậu chậm rãi thích tôi.”
Từ chương này tình cảm của công đã xác định là thụ rồi, nên tớ thay xưng hô là anh - em nhé Từ năm 21 đến năm 24 tuổi, trong ba năm này, Tạ Chinh và Trình Cố ngoài quan hệ đồng đội, bạn cùng phòng, còn có thêm một quan hệ nữa —— bạn là "bạn giường", cũng không đúng lắm, bạn tình chỉ coi trọng thể xác, không lo lắng, không nói chuyện tình cảm, làm xong vỗ mông rời đi. Cơ mà Tạ Chinh biết cảm xúc của mình với Trình Cố đương nhiên không phải lần đầu tiên tiến vào bên trong Trình Cố, Tạ Chinh đã cảm nhận được một loại trách Cố biết được thì cười lớn, gối đầu lên đùi hắn nằm dài ra, ngón tay mân mê cằm hắn nói "Tôi không phải con gái, cần cậu chịu trách nhiệm cái gì chứ? Cưới tôi về nhà nuôi sao? Cậu nghèo như vậy, không bằng tôi nuôi cậu đi."Tạ Chinh chưa bao giờ nói với Trình Cố về gia thế của mình, hồ sơ cũng không công khai cho mọi người biết. Trong trường quân đội trước đây của Tạ Chinh có không ít học viên đến từ tầng cuối của xã hội, Tạ Chinh quan sát thói quen cuộc sống của họ, học dáng vẻ đó, lúc đến tổ hành động đặc biệt thì hoàn toàn không còn thái độ công tử bột, lúc huấn luyện cũng đặc biệt chịu khổ, so với đứa nhóc xuất thân từ gia đình nghèo khó càng có thể chịu được vất Cố có lần hỏi gia đình hắn làm gì, hắn thuận miệng lấy gia cảnh của bạn cùng phòng trước đây, nói cha mẹ đều là công nhân trong xưởng luyện thép, nhà máy làm ăn không khá lắm, có khi không trụ nổi đến lúc về hưu. Trình Cố lập tức an ủi hắn, nói không sao, đội viên trong tổ khi xuất ngũ sẽ được nhận một số tiền khá lớn, nếu để phụng dưỡng cha mẹ tuổi già thì không có vấn đề."Vậy còn anh?" Tạ Chinh hỏi."Tôi làm sao?""Anh sẽ xuất ngũ sao?"Trình Cố nở nụ cười "Tôi không.""Tại sao?""Bởi vì tôi thích nơi này." Trình Cố nói "Còn nữa, cha mẹ tôi có tiền hơn so với cha mẹ cậu, bọn họ không cần tôi dưỡng lão."Tạ Chinh không lên tiếng. Qua một thời gian rất dài, lúc Trình Cố đã quên câu chuyện xuất ngũ và dưỡng lão, Tạ Chinh mới làm như tự nhiên mà nhắc tới tương lai."Em vẫn muốn ở đây.""Hả? Không muốn thăng chức à?" Trình Cố đang luyện súng, ánh mắt chuyên chú so với lúc thường càng thêm mê hoặc lòng người."Cũng không phải." Tạ Chinh nói "Rèn luyện thêm mấy năm đã, sau đó có cơ hội thì suy nghĩ thêm.""Tôi cũng vậy, rất thích không khí nơi này."Tạ Chinh cười nhẹ "Coi như thế đi. Sau này nếu không ở tổ hành động đặc biệt nữa, chắc là em cũng sẽ không xuất ngũ."Còn một câu hắn thầm bổ sung trong lòng —— nếu anh muốn ở trong quân, em sẽ từ bỏ gia nghiệp, ở lại đây cùng vì quanh năm làm bạn với súng, ngón tay Trình Cố mọc ra vết chai rất dày, chạm vào cằm có cảm giác cân cấn, chạm đến tận đáy tim. Tạ Chinh thở dài, nắm chặt tay Trình Cố, cúi đầu hôn lên ngón tay anh, "Anh định nuôi em thế nào?""Cậu không kén ăn." Trình Cố hơi cong mắt, "Bữa sáng bánh bao, buổi trưa bánh màn thầu, buổi tối... A, buổi tối lạp xưởng lớn.""Ai ăn lạp xưởng lớn?"Trình Cố thu tay về, đĩnh đạc vò chân mình "Cậu nói xem?"Tạ Chinh khom lưng ngậm môi Trình Cố, sau khi trao một nụ hôn sâu, khẽ liếm tai Trình Cố "Đêm nay còn không biết ai ăn lạp xưởng lớn của ai đâu."Ngày đó không phải ngày nghỉ, bọn họ không dám làm quá mức, sau khi phóng thích Tạ Chinh vẫn chưa rút ra, chôn ở trong thân thể Trình Cố không muốn rời, chậm rãi mài ép, hận không thể đem dưới thân người chặt chẽ khóa lại, cả đời không buông Trình Cố, chỉ muốn làm người yêu của hắn trong một chút thời gian này "Người yêu" mà không phải "bạn giường", không phải là hắn cố gắng vẽ vời cho đẹp thêm quãng thời gian quan hệ thân thể này, mà là Trình Cố định nghĩa như khi làm xong lần đầu, Trình Cố cưỡi trên người hắn, hỏi hắn có còn lần sau không hề trả lời, lật mình đoạt quyền chủ động, lập tức cho Trình Cố thấy "Lần sau".Từ sáng sớm đến giữa trưa khi mặt trời lên cao, dù là chiến sĩ có sức khỏe xuất sắc nhất cũng sức cùng lực kiệt. Sau khi làm xong lần cuối, Trình Cố đem đầu hắn đặt trên lồng ngực loang lổ dấu hôn của mình, nhẹ giọng nói "Nếu không thì chúng ta làm bạn vậy?"Tạ Chinh nhắm mắt lại, nghe tiếng tim đập vững vàng của Trình Cố nghỉ một lát, chẳng phải vì mệt mỏi, lại độc miệng tiếp tục nói "Trình đội của cậu tuy rằng duyệt vô số người, cơ mà chưa yêu đương lần nào, hay là thử xem? Trình đội sẽ thương cậu."Tạ Chinh ngậm chặt đầu v* Trình Cố, hàm hồ nói "Được."Đúng như dự đoán của các anh em trong đội, sau khi hưởng thụ lạc thú của việc mây mưa, Trình Cố thu liễm rất nhiều, vẫn ham chơi thích ồn ào vẫn không thay đổi, nhưng mà đùa giỡn đội viên mới, chọc đội viên cũ lại ít đi. Có lần một vị liên đội trưởng nói "Đây có phải họ Trình không đấy, cảm giác nó sao sao là sao?"Thật ra Trình Cố vẫn chọc ghẹo người khác, cơ mà chẳng chọc ai ngoài Tạ Chinh một thân một mình hơn hai mươi năm, đột nhiên có một người xông vào sinh mệnh, cho hắn thấy thế nào là thế giới muôn màu muôn vẻ, ánh đao bóng ràng là trong vụ chăn gối, Trình Cố luôn giữ chủ động. Ngày nào có thể làm, ngày nào không thể làm, tự anh quyết định; tư thế nào thoải mái, bắn bên trong hay không cũng do anh quyết định. Làm xong rồi còn muốn dính vào Tạ Chinh đùa giỡn một tẹo, một lúc sau lại ngạo kiều, rầm rì nhất định Tạ Chinh phải bế mình đi buồng tắm tắm Chinh không những không thuận theo, thậm chí vô cùng hưởng thụ sự ỷ lại của anh cùng với những yêu cầu không cần lý lẽ một số việc mà người ngoài nhìn vào thấy thật quái dị, nhưng trong mắt những người trong cuộc mà nói thì đó là tình thú nhà người ta, vô cùng thú vị ấy mặc quân phục, Trình Cố vẫn là một chiến sỹ bình tĩnh mạnh mẽ, không gì làm khó được anh. Mà lúc hai người ở cùng nhau, Trình Cố không còn phòng bị, nhanh chóng bị khoái cảm chi duy nhất Tạ Chinh duy nhất không rõ chính là, Trình Cố đối với ngày làm tình rất cố chấp, ví dụ như cách ba tháng thì có ba ngày tuyệt đối không làm, dù cho ngày đó hai người vừa khỏe vừa được Cố vô lại là tình thú, Tạ Chinh cưỡng bách cũng là tình thú. Nhiều lần Trình Cố chơi xấu, vẫn cứ không làm, Tạ Chinh không cho là thật, kéo tụt quần của anh muốn làm. Hắn cho là anh chỉ giãy dụa mang tính chất tượng trưng thôi chứ nếu tiến vào rồi anh lại chả mềm nhũn, chủ động lắc mông quấn lên eo mình ấy chứ, Tạ Chinh làm bộ hung ác uy hiếp "Hôm nay nếu anh không làm em sướng, anh đừng mơ bước ra khỏi cửa."Có kinh nghiệm rồi, lúc Tạ Chinh đặt Trình Cố dưới thân, còn tưởng rằng vẫn giống mấy lần trước, kết quả là Trình Cố bóp cằm hắn, lạnh giọng nói "Hôm nay không chịch."Tạ Chinh cảm nhận được tâm tình Trình Cố không đúng lắm, nửa tức giận nửa nghi ngờ hỏi "Anh cho em một lý do."Trình Cố vẫn chưa giải thích, chỉ nói không muốn làm, "Nếu cậu muốn, tôi khẩu giao cho cậu."Tạ Chinh không phải chưa được Trình Cố khẩu giao lần nào, nhưng mà một thằng đàn ông quỳ giữa hai chân một thằng khác mà phục vụ thì phải anh tình tôi nguyện chứ không phải tôi ép anh, nếu thế thì có khác gì sỉ nhục người giờ mặc dù không hẳn là ép, nhưng không ai có Cố ngồi xổm xuống, mặt còn chưa kề sát quần Tạ Chinh đã bị hắn kéo lên."Thôi, lần sau làm tiếp đi."Việc này Tạ Chinh ghi nhớ một quãng thời gian rất dài, sau đó dần dần tìm ra quy luật "Tuyệt đối không chịch" của Trình Cố, lại nhớ lại lúc đầu mình bảo "em muốn làm anh" cũng rơi vào ba ngày tuyệt đối không chịch của Trình nên lần đó Trình Cố mới nói "Để lần sau".Tạ Chinh không hiểu cứ ba tháng lại có ba ngày với Trình Cố có ý nghĩa như thế nào, mãi đến tận năm 24 tuổi đó, Trình Cố đột nhiên biến mất, hắn cũng không tìm được đáp
tức phụ cùng thương