- Tôi chợt trông mặt ông này, thấy đầy những yêu khí, mà người con gái ấy, chính là gốc rễ tà yêu. Ban đầu tôi phải nói lăng nhăng để nàng coi thường lời tôi, rồi tôi mới có thể trổ tài ra được. Nếu không thì vị tất đã cho được ông ấy uống thuốc.
Đau đầu giải mã hành vi kỳ quái của chim cánh cụt New Zealand: Luôn 'chê' và bỏ luôn trứng đầu, chỉ ấp trứng sau Các nhà nghiên cứu đã giải thích được lý do tại sao những con chim cánh cụt mào ở New Zealand lại luôn từ chối những quả trứng đầu tiên của chúng
Có hơn 500 loài kỳ nhông trên Trái đất. Hầu hết trong số họ dành ít nhất một phần cuộc đời của họ trong nước. Sau đó, có vẻ phù hợp khi tên chung của một nhóm kỳ nhông cũng là tên của một đặc điểm được tìm thấy trong một số vùng nước.
Mặc dù những tù binh này chỉ bị nhốt vài ngày, nhưng họ đang được chúng tôi đối xử tương đối tự do ở đây. Tất nhiên là chúng tôi vẫn luôn theo dõi sát sao, tước vũ khí, và chắc chắn rằng họ không hề cải trang, chúng tôi còn cởi quần áo của họ ra để kiểm tra.
Contents. 1 9 Thứ Kỳ Quái Và Đáng Sợ Nhất Từng Được Tìm Thấy Trong Cơ Thể Con Người | Khám Phá Huyền Bí | Trang cung cấp các thông tin liên quan đến bánh có nhiều giá trị dành cho bạn.; 2 Hình ảnh liên quan đến chủ đề trai tim dep nhat.; 3 Thông tin liên quan đến chủ đề trai tim dep nhat.
TS Đặng Đức Huy đang giảng dạy và nghiên cứu tại Đại học (ĐH) Trent (Canada). Anh có 21 bài báo khoa học đã công bố trên các tạp chí nổi tiếng thế giới và nhiều công bố quốc tế có ảnh hưởng lớn trong khoa học về lĩnh vực môi trường. Với những cống hiến và thành
goLqnA. Ăn cơm xong, cũng ăn xong luôn bánh ngọt anh mua, Quý Trạch An ngồi ngốc ngốc trên một chiếc xe mà anh đưa tới đón. Cậu chớp chớp mắt nhìn xuống thấy quần áo có ghi chữ Áo dài của người đàn ông này sạch ghê luôn’ mà vẻ mặt khó hiểu, “Chúng ta đi đâu vậy?”Chẳng phải cậu ăn xong sẽ mỗi người một ngả sao? Mặc dù có chút hơi quen với cảm giác bị từ chối, nhưng mà cậu đi theo anh làm việc cũng không tránh khỏi có chút kỳ quái? Tuy rằng vốn là đồng ý cùng tới chỗ anh ăn, nhưng bây giờ anh bận việc thì không thể không thay đổi kế hoạch được. Quý Trạch An muốn nói với Du Dịch hôm nay không quấy rầy để bữa khác đi, nhưng mà người đàn ông này dường như rất quyết liệt. Chẳng lẽ đàn ông nấu có chút cơm không chín nổi so với việc công tác quan trọng hơn chắc. Quý Trạch An yên lặng âm thầm cho mình một cái tát, cậu biết suy nghĩ này có phần tự kỷ với quá khứ của mình.“Tới nhà của ông chủ.”“Anh thay người đó làm việc sao?” Quý Trạch An một bên hỏi, một bên cảm thấy được ông chủ này quá mức giữ nếp xưa.“Không, hắn có công việc ủy thác anh.” Đối xử với Quý Trạch An, Du Dịch luôn rất có tính nhẫn nại.“À.” Quý Trạch An gật đầu không hỏi lại. Cậu không khỏi cảm thấy được mình đã biết anh đi công tác ở đâu, hoặc là nói bây giờ cùng anh đi công tác thật quá sức thân mật…Cậu cảm thấy bọn họ nên giữ khoảng cách thì tốt hơn. Mắt nhìn người của cậu không thể nào tốt được, có được mấy dòng chữ giúp đỡ mới không dễ dàng bị lừa nữa, mà trên mặt người này thì lại không. Một là không muốn bị mắc mưu thêm lần nữa, hai là cảm thấy phải giữ khoảng cách mới được. Không hiểu sao cậu có cảm giác rất yên ổn với người đàn ông này, ở cùng với anh thật rất thoải mái, Quý Trạch An không thể không lo lắng việc thân cận quá mức sẽ làm tất cả thay đổi. Đời này, gần nhau cả đời chính là người yêu, cậu càng muốn có thể có được một người bằng hữu như nên cậu không tiếp tục hỏi nữa. Biết càng nhiều, quan hệ càng rõ càng dễ gặp nhau, khoảng cách cũng ngắn bớt lại. Mà làm bạn bè thì không cần biết nhiều như thế, dù thế nào thì bạn bè cũng căn cứ trên nhiều phương diện. Có lẽ hai người có một điểm chung, có lẽ hai người có chuyện để nói, hoặc là có thể ngồi cùng nhau thì có thể lập tức thoải mái được…Quý Trạch An thấy như thế này là rất tốt rồi, quan hệ thế này với Du Dịch là ổn lắm, không cần phải mở thêm một tầng nào nữa đâu. Cậu không hy vọng mọi thứ sẽ khác với tưởng tượng, cho nên cậu mong Du Dịch sẽ hiểu được và giữ khoảng cách là tốt rồi.“Du tiên sinh, tới rồi, ông chủ chúng tôi đang ở bao sương chờ ngài, tôi sẽ dẫn ngài qua.” Cửa xe bên cạnh mở ra, một nam nhân không chút thay đổi đứng một bên đó, một người ở vị trí phó lái chủ động nói với Trạch An thò đầu ra cửa có rèm che, sau đó giương mắt nhìn là một gian lầu trà cổ kính, rất có hương vị võ hiệp xưa, nhưng mà nơi này hẻo lánh, ở trong không biết sẽ như thế nào….Cậu xuống xe rồi đi phía sau Du Dịch sau đó thoáng đánh giá nơi này một chút, chốc lát chỉ còn im lặng đứng bên cạnh Du Dịch. Du Dịch cúi đầu nhìn nhóc con không hé răng cũng không nói gì, khi ngẩng đầu lên trong mắt anh một chút ôn nhu cũng không còn, anh lại trở thành một Du tiên sinh cao lãnh lạnh nhạt như trước, Du đại sư. Anh nhìn về phía trước nói chuyện với người nọ, ý muốn người nọ dẫn đường, họ hiểu ý rất nhanh lập tức đi về phía trước, Du Dịch và Quý Trạch An đi theo phía qua một con đường lớn đi vào gian ngăn cách, rồi lại đến một hành lang dài mà người dẫn đường vẫn chưa có dấu hiệu dừng họ dừng, xoay người, lễ phép cười với Du Dịch “Du tiên sinh, bởi vì ông chủ chúng tôi muốn gặp riêng ngài, cho nên vị này…”“Vậy thì, mời người tài giỏi khác đi.” Du Dịch cảm thấy mình không có gì phải che giấu với nhóc con cả, anh thật sự muốn sống cả đời với nhóc. Nhìn nhóc con lớn lên, nhìn nhóc con trổ mã, ở bên cạnh cùng nhóc con già đi, vẫn có nhóc con làm kia nghe Du Dịch nói vậy cả người cứng ngắc, nụ cười trên mặt dường như đã không duy trì được nữa, gã biết ông chủ mình rất vất vả, thậm chí phải lấy quan hệ mới mời được vị cao minh Du Dịch tiếng tăm lừng lẫy này, nếu gã không giữ chân được người này, không biết ông chủ sẽ làm ra chuyện gì nữa. Nhưng mà chuyện riêng tư của ông chủ thì không thể không giữ gìn, dù sao ông chủ chỉ muốn thấy mỗi một Du tiên sinh mà thôi, mà đứa nhóc bên cạnh hiển nhiên không thể.“Du tiên sinh, xin ngài chờ một chút.”Du Dịch dừng lại sau đó liếc người nọ một cái, biết anh không làm chủ được.“Du tiên sinh, chuyện này tôi không quyết định được, cả ngài phía sau nữa, bây giờ tôi đi xin chỉ thị của ông chủ.” Người con trai nói xong lời đó cũng không sốt ruột rời đi, mà là dẫn họ vào một căn phòng khác, nhìn thấy hai người ngồi sau đó mới rời đó, còn có một thiếu nữ xinh đẹp mặc sườn xám đưa tới trà và bánh Trạch An cũng không phải là đói, nhưng mà nhìn thấy bánh ngọt tinh xảo trên bàn vẫn có chút chút thèm ăn, có lẽ là đời trước những tháng ngày lành lặn quá ít nên không có cái gì tốt cả, đời này nhìn thấy đồ ăn là không cách nào kiềm chế được, đặc biệt là trên bánh ngọt còn có chữ ╰*′︶`*╯ Dáng vẻ nhỏ nhắn của tui rất thơm ngon nha~’ khiến cậu càng thèm ăn hơn nữa. Du Dịch thấy bộ dạng thèm thuồng của nhóc con mà cảm thấy đáng yêu không chịu nổi, tuy rằng anh không thể nào thích đồ ăn bên ngoài được, nhưng nếu là nhóc con muốn ăn thì anh sẽ lập tức thỏa hiệp liền. Huống chi anh biết trà và bánh ngọt nơi này sạch sẽ cũng thơm ngon, mặc dù anh không nếm qua, nhưng không có nghĩa là anh không biết.“Bao sương có toilet đó.” Du Dịch hiểu ý cậu rằng chưa rửa tay là không được Trạch an nghe như vậy lập tức ngẩn người, ngẩng đầu, nhìn về phía Du Dịch mang theo chút ngượng đã tuổi này rồi mà còn tham ăn như vậy, thật là…khiến cho Quý Trạch An cực kỳ ô mặt *, nhưng mà nghĩ đến mình bây giờ còn là cái thây của một cậu học sinh trung học, loại thẹn thùng này nên có sẽ tốt hơn.* xấu hổ muốn che mặtDu Dịch nhìn thấy trên cổ nhóc con xuất hiện một tầng phấn hồng, khóe môi không chút tiếng động gợi lên nụ cười, thấy cậu vội vàng đứng dậy đi rửa, ngay sau khi cậu trở về anh lập tức thu lại nụ cười đó rồi đem khay trà bánh bày ra trước mặt nhóc con, để cho cậu có thể tiện tay lấy được.“Cảm ơn” Quý Trạch An cầm một cái bánh màu lục nhạt cắn một cái, nhấm nuốt, nuốt xong lại thêm một ngụm trà nóng “Anh không ăn sao?”Du Dịch lắc đầu, bây giờ Quý Trạch An mới phát hiện người này ngay cả một ngụm trà hay một cái bánh cũng không đụng tới, khi người phục vụ bưng tới còn không biết dáng vẻ nó như thế nào nữa. Nhìn thấy chữ trên bánh ngọt và chén trà, Quý Trạch An mới xác định những thứ này không có vấn đề gì, có lẽ anh không đói không khát nên không muốn ăn?Lúc nhóc con ăn bất cứ cái gì nhìn rất giống một chú sóc nhỏ, một bên quai hàm đang cố nhai, nhìn qua…dùng theo ngôn ngữ mạng chính là manh manh này trực tiếp đâm xuyên vào con tim Du Dịch hệt như tấm chắn, mười phát! Là trúng đẹp mười phátn Dáng vẻ này theo Du Dịch thấy thì vẫn là giống tiên mắc đọa nhất, nhìn qua trong trẻo lạnh lùng, giống như chỉ có thể ngắm nhìn từ xa. Nhưng mà Quý Trạch An thấy như thế là là ổn rồi, cậu không cảm thấy xa cách, cậu có thể biết được tính tình người này, cho dù trên mặt anh không hề có chữ. Hơn nữa Du Dịch đối xử với cậu không chỉ bằng ngôn ngữ, không ở vẻ mặt của anh mà đều dùng hành động để biểu đạt tất cả. Bạn bè thế này mới thích hợp thâm giao được, bởi bọn họ không biểu đạt như bình thường, thường thì một sự việc nào đó còn có thể khiến người ta cảm động hơn một trăm câu nói ngọt bao lâu thì ba tiếng gõ cửa vang lên, người con trai kia lại tới “Du tiên sinh và vị này, tiên sinh, mời đi bên này.”Quý Trạch An không để ý người nọ tạm dừng, cậu nhìn về Du Dịch “Em có thể ở đây ăn bánh không anh?”Tuy rằng một người lạ hoắc đi đến đây thì thật xấu hổ, nhưng cậu cũng không muốn thân mật quá mức với Du trạng Quý Trạch An đang rất tốt, cho nên cậu muốn giữ như vậy, vẫn chưa nghĩ tới việc đi thêm bước thật ra Du Dịch biết nhóc con đang tạo khoảng cách với mình, mặc dù không nói, nhưng anh là một người mẫn cảm, nhiều chuyện anh hiểu rất rõ, huống chi sự nghiệp của anh cũng có thể càng giúp anh hơn Dịch im lặng một chốc, không đồng ý cũng không từ chối “Tại sao?”Du Dịch đang hỏi nhóc con một câu tại vấn đề này Quý Trạch An không đáp được, cậu không thể nói rằng ’em không muốn thân cận với anh đâu’ sao? Như vậy rất là tổn thương người khác, hơn nữa duy trì mãi thế này cũng không tốt chương 15___
🌼THÔNG TIN🌼 Tên gốc Ta luôn có thể trông thấy kỳ quái văn tự Tác giả Lộ Nhân Tân Thể loại Đam mỹ, Hiện đại, Trùng sinh, Ấm áp, Ngọt ngào, Ngốc manh, HE Biên tập Vân Tình Cung┃Chỉnh sửa Vân Tình Cung Độ dài 70 chương Ngày bắt đầu edit Link wattpad VanTinhCung 🌼GIỚI THIỆU🌼 Du Dịch x Quý Trạch An Dã tính cường thế hổ báo công x Lạnh lùng mềm mại cường thụ Sau khi trọng sinh, Quý Trạch An còn chưa kịp nghĩ ra cách để đối phó thì đã bị thế giới này dọa sợ ngây người. Cậu phát hiện gói mì trên bàn còn chưa kịp mở ra đã bị ai viết lên “Tui đã quá đát, thùng rác mới là nơi tui thuộc về, nhớ suy nghĩ kỹ trước khi ăn tui nha chàng trai!”. Chiếc áo thun được phơi trên ban công cũng viết “Đồ ngốc, tắm cho tui một cái cũng làm không được, góc phải còn có vết bẩn lớn như vậy, cậu không định cắt kính à? Mau mau đưa tui vào trong máy giặt để tui bơi coi”. Tên tra nam kiếp trước đã phản bội cậu tìm tới, má trái hắn viết Anh đây chính là đồ cặn bã’, má phải viết Thằng nhóc ngu bị lừa’, trên trán vắt ngang Mau mau nu de đi!’ Quý Trạch An quyết đoán đóng cửa lại, cậu cần phải bình tĩnh trước đã. Bản edit chưa được sự cho phép của tác giả. Vì các editor không ai biết tiếng nên chỉ đảm bảo đúng khoảng 70% nội dung. Nếu có gì sai sót hoan nghênh mọi góp ý trực tiếp của các bạn qua comment hoặc inbox về fanpage <3. 🌼MỤC LỤC🌼 001 002 003 004 005 006 007 008 009 010 011 012 013 014 015 016 017 018 019 020 021 022 023 024 025 026 027 028 029 030 031 032 033 034 035 036 037 038 039 040 041 042 043 044 045 046 047 048 049 050 051 052 053 054 055 056 057 058 059 060 061 062 063 064 065 066 067 068 069 070 KẾT THÚC»
“Rầm.” Cửa bị đóng sập lại. Nghiêm Cẩm đứng yên ngoài cửa một lúc lâu cũng không phản ứng lại được. Hắn không nghĩ sẽ có một ngày bị Quý Trạch An – một người luôn ấm áp, quan tâm hắn chặn ngoài cửa. Chuyện này thực sự khiến hắn hết sức ngạc nhiên, vì vậy mà hắn đứng đần mặt ngoài cửa một lúc. Đến lúc phản ứng được thì hắn lại đập cửa tiếp.“An An, anh là Nghiêm Cẩm. Mở cửa ra.” Nghiêm Cẩm vừa gõ cửa vừa này trong nhà Quý Trạch An đang cầm cốc mỳ còn chưa mở ra vừa đặt ở trên bàn, ... Văn ánSau khi trọng sinh, Quý Trạch An còn chưa kịp nghĩ ra cách để đối phó thì đã bị thế giới này dọa sợ ngây phát hiện gói mì trên bàn còn chưa kịp mở ra đã bị ai viết lên “Tui đã quá đát, thùng rác mới là nơi tui thuộc về, nhớ suy nghĩ kỹ trước khi ăn tui nha chàng trai!”.Chiếc áo thun được phơi trên ban công cũng viết “Đồ ngốc, tắm cho tui một cái cũng làm không được, góc phải còn có vết bẩn lớn như vậy, cậu không định cắt kính à? Mau mau đưa tui vào trong máy giặt để tui bơi coi”.Tên tra nam kiếp trước đã phản bội cậu tìm tới, má trái hắn viết Anh đây chính là đồ cặn bã’, má phải viết Thằng nhóc ngu bị lừa’, trên trán vắt ngang Mau mau nu de đi!’Quý Trạch An quyết đoán đóng cửa lại, cậu cần phải bình tĩnh trước đã.
Tác giả Lộ Nhân Tân Editor Hàn Phong ______________ Mấy ngày tiếp theo Quý Trạch An cũng không gặp người thanh niên kỳ lạ đó, chỉ là mỗi lần đến giờ lấy cơm thì cậu sẽ được nhiều thêm một phần. Ngày hôm nay cũng không ngoại lệ. Dương Lợi đi đến nhìn Quý Trạch An cầm hộp đựng cơm đầy ự, mắt chớp chớp vài cái "Mỗi ngày đều đưa nhóc hộp cơm như vậy, sẽ không phải là con gái nhà ai nhìn trúng nhóc chứ!" "Làm sao có thể......" Hình tượng của cậu trong mắt bạn học ngày xưa là một con mọt sách chính cống......Đến cả cái gương ở bên mình nhiều năm cũng nói mình không đành lòng nhìn thẳng. Hơn nữa trong trí nhớ thì cậu không được người yêu thích, không bị xa lánh đã là tốt lắm rồi. Đời trước có quan hệ tốt với Nghiêm Cẩm, sau trở thành người chuyển tin tức của đám con gái họ mới cho cậu sắc mặt tốt một chút. Cậu cùng những người trên mặc dù quan hệ cũng tầm tầm nhưng cũng không thể nói là rất thân, chỉ đơn giản là biết tình hình của nhau. Cho nên không có chuyện bạn học biết cậu làm diễn viên quần chúng ở chỗ này. Thế nhưng có một âm thanh nói cho cậu rằng những hộp cơm này là người kỳ lạ kia đưa. Câu hỏi duy nhất là người kia có phải tên là Du Dịch hay không. Bởi vì hộp cơm cậu nhận được mỗi ngày đều có chữ........oo tôi là hộp cơm tiện lợi mà Du Dịch đưa cho người trong lòng nha. Bởi vì Quý Trạch An nhìn thấy dòng chữ tự bạch của đồ ăn nên cũng không lo bên trong cơm có gì không tốt, mỗi lần ăn đều rất vui vẻ. Dùng cách nói của người kia chính là cậu đang trong giai đoạn phát triển, ăn nhiều thì làm sao, hai phần cơm cũng chỉ là một case nhỏ mà thôi. Cậu muốn mình thật cao, đột phá mức 1m7! Nghĩ đến đây Quý Trạch An nhìn về hộp cơm cùng sữa nhận được. Thực ra người đưa hộp cơm này đang uyển chuyển nói rằng cậu còn chưa đủ cao sao..... _з" ∠_ cậu không muốn thừa nhận mình là một người lùn đâu. "Tiểu An, thực ra nhóc có biết cơm này là ai đưa không?" Tuy rằng Dương Lợi không nghĩ có người sẽ mưu hại một diễn viên quần chúng như Quý Trạch An nhưng mà không biết cơm ai đưa lại ăn một cách tùy tiện như vậy, tránh cho bị hại cũng không biết. Giới giải trí này loạn hơn so với trong tưởng tượng nhiều. Tiểu An sẽ không hiểu được điều này đâu. Dương Lợi đã xem qua hộp cơm đó rồi. Mặc dù cùng là do người từ bên ngoài đưa vào thế nhưng đồ bên trong nhìn qua đã thấy khác rồi, thấy được là chuẩn bị tỉ mỉ. Giống như là đặc biệt chuẩn bị riêng cho Quý Trạch An, dinh dưỡng phối hợp rất tốt, lượng thì vừa đủ. Hỏi người bên ngoài đó thì chỉ biết là cấp trên đưa xuống ngoài ra gì cũng không rõ. Hộp cơm cùng sữa đưa đến, càng nhìn càng thấy nghi ngờ nhưng chẳng nhìn ra được cái gì cả. Ông đã từng ngăn cản nhưng thằng bé Tiểu An này nhân lúc ông không để ý ăn hết, xong còn liếm liếm môi khen ngon! Một chút thời gian tìm cách cũng không có! Đối với Dương Lợi hộp cơm này cứ như âm hồn bất tán vậy, bọn họ thay đổi tổ kịch nó cũng biết thay đổi theo. Khiến ông không thể không nghĩ nhiều.
Bạn đang đọc truyện Tôi Thấy Được Những Văn Tự Kỳ Quái của tác giả Lộ Nhân Tân. Chiếc áo thun được phơi trên ban công cũng viết “Đồ ngốc, tắm cho tui một cái cũng làm không được, góc phải còn có vết bẩn lớn như vậy, cậu không định cắt kính à? Mau mau đưa tui vào trong máy giặt để tui bơi coi”.Tên tra nam kiếp trước đã phản bội cậu tìm tới, má trái hắn viết Anh đây chính là đồ cặn bã’, má phải viết Thằng nhóc ngu bị lừa’, trên trán vắt ngang Mau mau nu de đi!’Quý Trạch An quyết đoán đóng cửa lại, cậu cần phải bình tĩnh trước ra, bạn có thể đọc thêm truyện Cuối Cùng Thì Ta Cũng Có Thể Nhìn Thấy Chữ Viết Kì Quái của cùng tác giả.
tôi thấy được những văn tự kỳ quái