Hiện tôi đang gặp phải vấn đề về Cô Nàng Lính đặc Chủng Xinh đẹp - Nhờ các bạn và mọi người tư vấn, giải đáp giúp đỡ mình vấn đề trên hiện mình đang chưa tìm được xử lý tối ưu.
Cô Nàng Lính Đặc Chủng Xinh Đẹp , chương 124 của tác giả Tinh Nhị S cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Xinh đẹp không? Nhìn da thịt bóng loáng này, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo này, không phải là hơn rất nhiều so với những cô em mạnh mẽ này của chúng ta sao. Tiểu mĩ nhân Giang Nam chính hiệu đấy, cô ấy là do tôi hao tốn một khoản lớn đưa từ Dương Châu tới đấy."
Đăng bởi: Lala_Nguyen9x 853464 - 63554 - 185 Tác giả:Sanh Lạc Lạc Thể loại: Mạt thế, Dị năng, Zombie, Hài hước, Sạch, Sủng, Ngọt, HE Edit: Tương Kỳ Nguồn: Cung Quang
Khi chữ ký thanh tú linh động hiện lên trước mặt Kiều Âu, anh mím chặt môi nhìn chữ phía trên, trong mắt hiện lên một cỗ sương mù. Rất xinh đẹp cũng rất mê người. “Ha ha, rốt cuộc Tình Tình nhà mình cũng hiểu ra, đây là món quà sinh nhật tốt nhất mà tôi nhận được.”
Xem Phim Bộ Hàn Quốc Cô Nàng Xinh Đẹp Tập 10 Vietsub mới nhất trên iQIYI | iQ.com. Với đội hình nhan sắc siêu cuốn hút! Nam thần mới nổi Park Seo Jun với phong cách diễn đa dạng, lúc thì xấu xa lúc thì nồng nàn say đắm ~ Cùng với sự hài hước, sức hấp dẫn của oppa Choi Si Won!
x2BAf6h. Lam Thiên Tình như một nàng lọ lem trong thế giới hiện đại này. Cô luôn ao ước được đi học nhưng người ba mà cô luôn yêu thương thì lại không đồng ý thậm chí ông ta còn chuốc rượu cô để bán thân đổi lấy 3 vạn đồng. Chị gái cô thì luôn tranh giành mọi thứ từ cô từ quần áo đến bữa cơm. Cuộc sống nghèo khó như thế nhưng thành tích học của cô lúc nào cũng đứng nhất lớp. Kiều Ân, một con người gia giáo, không bao giờ muốn chạm vào phụ nữ. Vậy mà khi gặp được anh, anh lại muốn hôn lên đôi môi nhỏ của cô, muốn cô thuộc về mình mãi mãi. Tại sao lại vây? Phải chăng anh yêu cô? Có lẽ ánh mắt của anh chỉ sẽ hướng về một người con gái duy nhất. Đó là cô, cô chính là sinh mạng của anh. Đắc tội anh, có lẽ anh sẽ cho kẻ đó chết luôn. Nhưng đắc tội với cô, anh nhất định sẽ làm kẻ đó sống không bằng chết. Rồi một ngày anh nhận nuôi cô sau khi cô bị người bố nuôi trả lại viện phúc lợi. Cô và anh đã sống chung một nhà. Dần dần trái tim cô cũng rung động vì anh. Sau khi vào đại học cô quyết định trở thành lính đặc chủng, rời xa anh, không suy nghĩ về anh nữa. Vậy rồi chuyện tình của họ sẽ đi về đâu? Anh và cô có phải sinh ra đã thuộc về nhau? "Anh muốn em biết, trên đời này luôn có một người chờ em, cho dù là ở nơi nào, tóm lại chỉ cần em biết, có một người như vậy"...
Sáu giờ sáng, Kiều Âu ngồi trong xe, khi anh nhìn thấy Lam Thiên Tình mặc bộ áo liền váy trắng tinh, lưng đeo túi sách cũ đi ra quán ăn vặt, ánh mắt lưu luyến nhìn lâu vào người cho đến khi bóng dáng mảnh khảnh đó biến mất sau cây ngô đồng, ánh mới rũ mắt xuống, trong mắt thoáng ánh lên ý cười ôn nhu, nhìn tư liệu trong tay mà anh sưu tầm được về ra, cô tên là Lam Thiên Tình, là con gái nuôi của ông chủ quán ăn trách lại có người cha như vậy, rót rượu cho cô say, đưa lên giường của người khác, nhưng lại không hề đau mắt tán thưởng nhìn về phần tư liệu bên trái, phiếu điểm của cô. Liên tục trong các cuộc thi của trường trung học Đức Nặc đều đứng thứ nhất, từ năm thứ nhất đến giờ, cho đến nay học lớp 11.“Kiều thiếu, tối hôm qua Lam Phong liên hệ với Chu Tuấn, nói ông ta không định cho Lam tiểu thư đi học nữa, muốn Chu Tuấn tìm ít việc giúp Lam tiểu thư”.Lái xe cung kính trả lời, nhận được ánh mắt sắc bén của Kiều Âu.“A? Chu Tuấn đáp ứng rồi sao?”.“Không, Chu Tuấn nói, Lam Phong cứ ở nhà đợi tin”.Kiều Âu nghe vậy thì không nói gì, đôi mắt phượng xinh đẹp chớp sau tối qua nhận được tài liệu về cô, anh luôn khẩn trương muốn nhìn thấy cô. Anh biết nhất định trong nhà cô sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng anh lại không ngờ, cô lại có một người cha nuôi không bằng cầm thú như dùng cô bé để kiếm tiền sao? Dựa vào da thịt của cô?Ngón tay trắng nõn thon dài gõ gõ vài cái trên tập tư liệu, trong mắt ánh lên một ngọn lửa giận bén nhọn, anh lạnh lùng nói“Xuống xe!”.Vì kế sinh nhai, mỗi ngày quán ăn vặt cũ nát sẽ mở cửa từ sáu giờ để buôn dài thon dài của Kiều Âu đứng trước cửa tiệm, híp mắt ngắm của tiệm tiêu điều, cái bàn mục nát, mặt đất dơ bẩn, căn phòng u ám, anh nhíu mày, đồ ăn nơi này làm có thể ăn sao?Ánh mặt trời tà tà chiếu lên người Kiều Âu, buộc vòng quanh người anh. Hai bàn tay anh cứng ngắc nắm chặt trong túi quần, đôi mắt đen như mực lóe lên, cuối cùng, dường như đấu tranh tâm lý, anh nhấc chân lên, chuẩn bị bước vào.“Kiều thiếu!”.Lái xe khẩn trương hô Âu không để ý đến, trực tiếp đi vào này thời gian còn sớm, trong tiệm chỉ có một hai người khác ngồi trong góc ăn vằn thắn và bánh quẩy. Lam Phong liếc mắt nhìn thấy bóng dáng Kiều Âu, ông ta há hốc mồm đánh giá bộ quần áo của Kiều Âu, mặc dù chỉ là bộ quần áo nhẹ nhàng không phải Âu phục, nhưng chỗ nào cũng lộ ra hơi thở sang trọng.“Xin hỏi ngài, ngài đại giá quang lâm đến cửa hàng nhỏ của tôi, là có việc gì?”.Lam Phong vui vẻ tới gần, bộ dạng khom lưng cúi đầu, khiến Kiều Âu có chút buồn không nhìn về phía Lam Phong, mà hơi nghiêng đầu, sau đó nhìn thấy cửa sau quán ăn vặt, đi thẳng tới đó.“Lam Thiên Tình, là con gái nuôi của ông? Phòng của cô ấy ở đâu, đưa tôi đi xem”.Giọng điệu nhẹ nhàng lười nhác, mang theo sự hoa lệ quý khí, lộ vẻ ung dung. Lam Phong vừa nghe, nháy mắt hiểu ra cái gì, hai mắt phát sáng giống như nhìn thấy tiền mặt nhiều không đếm được, ông ta cũng không quản việc làm ăn trong cửa hàng, vọt tới trước mặt Kiều Âu, nịnh nọt“Để tôi đưa ngài lên, phòng Tình Tình nhà tôi ở trên gác”.Kiều Âu nhìn theo hướng Lam Phong chỉ thì thấy mấy khúc gỗ đặt cùng nhau thành bậc thang, phủ đầy bụi đất, có vài tấm ván còn vỡ ra, anh nhẹ nhàng thử đặt một chân lên, lại thấy cầu thang còn rung này có thể đi sao?Lam Phong thấy anh nghiêm mặt cau mày lại, vội vàng đến trước bậc thang giải thích“Nhà chúng tôi điều kiện không tốt, ha ha, ngài tạm chấp nhận một chút, mặc dù nhìn hơi hỏng nhưng vẫn rất an toàn, tôi đi cho ngài xem”.Nói xong, Lam Phong nhanh như chớp xông lên, mở phòng nhỏ của Lam Thiên Tình, sau đó đứng ở trên ra thế mời với Kiều Âu.“Kiều thiếu, hay để tôi đi lên giúp cậu”.Lái xe nhìn không ổn, Kiều thiếu là người sin ra đã ngậm chìa khóa vàng, là hào môn quân thiếu, có lẽ là lần đầu cậu ấy đến những chỗ như thế?Kiều Âu lắc đầu, đi từng bước lên, mỗi lần bước một bước, anh đều cảm thấy đau lòng, đến khi bước hết cầu thang, anh khom người đi vào trong phòng nhỏ của Lam Thiên Tình, trong lòng như bị cái gì véo nhìn chăm chú căn phòng nhỏ một vòng, đến trước cửa sổ nhỏ cỡ bàn tay, ngắm nhìn bầu trời phía lúc sau, anh nói một câu“Nói một cái giá đi!”.——Vào lúc tan học buổi trưa, Lam Thiên Tình vừa đi ra khỏi phòng học thì thấy Lam Phong đang đứng ngoài cửa sợ tới mức chạy nhanh tới kéo tay ông ta“Ba, có phải ba đến nói chuyện với thầy giáo con, không cho con đi học nữa hả?”.Lam Phong cười ngập ngừng, dựa theo những lời kịch mà Kiều Âu đã dặn, vẻ mặt khó xử nói“Tình Tình, là như thế này, con cũng biết, con là con gái mà ba nhận nuôi, bây giờ ở nhà cực kỳ khó khăn, thật sự là không đủ để cho con đi học, hơn nữa nuôi thêm một người, chi tiêu cũng rất lớn. Tình Tình, ba muốn nói với con, hay là con trở về viện phúc lợi đi?”.Câu nói bất thình lình, Lam Thiên Tình mở to hai mắt không hiểu nhìn ông“Ba, ba muốn đưa con về viện phúc lợi? Con đi rồi, ai giúp ba rửa bát quét rác?”.Cho dù không thích nhà họ Lam, nhưng so với viện phúc lợi thì nhà họ Lam dù hỏng vẫn là nhà, còn ở trong viện phúc lợi dù sao vẫn là đứa trẻ mồ côi.“Tình Tình, ba đã quyết định, con xem, người của viện phúc lợi cũng đã đến rồi. Học kỳ này con có thể học hết, nhưng từ sau ba cũng sẽ không xen vào nữa, ba đem chuyển hộ khẩu của con về viện phúc lợi, về sau tình cảm chúng ta coi như hết!”.Lam Phong nói xong, ánh mắt Lam Thiên Tình nhìn về phía ngoài hành lang, quả thật xe của viện phúc lợi đang đỗ ở cau mày, còn muốn tranh thủ cái gì, hai người phụ nữ dịu dang đi tới.“Tình Tình, cha nuôi của con đã không có kinh tế và năng lực chăm sóc cho con, con đi theo chúng ta về viện phúc lợi đi. Con mới 16 tuổi, còn chưa thể tự chăm sóc bản thân. Vừa hay trong viện phúc lợi của chúng ta có người nhận nuôi bé gái mười lăm mười sáu tuổi, điều kiện của bọn họ cũng tốt, có khả năng cho con đến trường đọc sách. Người ta nói, chỉ cần thành tích tốt, cho con đi học đại học cũng được”.Lam Thiên Tình nhìn bóng dáng Lam Phong kiên quyết rời đi, trong lòng rất buồn!Vì sao cha mẹ ruột của cô lại muốn vứt bỏ cô? Cô rất khỏe, lại học tập tốt, có khả năng chịu khổ, vừa nghe lời lại ngoan ngoãn, nhưng bây giờ cả cha nuôi cô cũng không cần cô cắn môi, cố gắng không để nước mắt rơi xuống, cô biết, nỗ lực học tập là con đường ra duy nhất của có kiến thức mới thay đổi vận mệnh, cô không cần cả đời làm người đáng thương bị người khác vứt bỏ!Cô ngẩng đầu, giọng nói run run, nhưng hai bàn tay nắm chặt, không chịu buông ra.“Trong viện phúc lợi, thật sự sẽ có người nhận nuôi đứa nhỏ lớn như con sao, bọn họ thật sự sẽ cho con đọc sách sao?”.
Gần chạng vạng tối, ánh chiều tà lười biếng mà quyến rũ chiếu rọi khắp biệt viện nhà họ Đoàn, các khách mời vẫn chưa thỏa mãn ở nơi tình thơ ý hoạ thưởng thức cảnh lớn bọn họ cũng sẽ lấy điện thoại di động hoặc máy chụp hình để chụp lại hình ảnh lưu niệm cho lần viếng thăm này. Khắp nơi từ đại sảnh đến trong sân có đủ loại tư thế tạo dáng xen lẫn đủ loại bàn luận xôn Ngũ Hoạ Nhu có chút tức giận từ trong vườn hoa đi trở lại đại sảnh liền bắt đầu nghe các tân khách châu đầu kề tai bàn tán về chuyện Bùi Thanh Đằng không biết Ngũ Hoạ Nhu đang giận cái gì, một mực đi theo cô, nhìn cô sưng xỉa mặt mày càng thêm cẩn hai người nhìn không khí quái dị trong khuôn viên biệt viện, phát hiện giống như đã bỏ lỡ kịch hay, nháy mắt nhìn nhau, ngay sau đó chạy lên trên lầu tìm gia chủ của cuộc, chạy lên lầu bốn đến một phòng khép hờ cánh cửa nghe bên trong thỉnh thoảng truyền tới tiếng nói tiếng cười, hai người rối rít tiến tới, mới phát hiện, Kiều Âu đang cùng với Lam Thiên Tình chơi cờ vây, còn Đoàn Hề Trạch và Kiều Nhất Phàm ngồi trên một bên sofa, chụm đầu bàn bạc chuyện gì rõ ràng, tiếng cười họ nghe được là tiếng của cô cậu chủ của chính Hoạ Nhu có chút vui vẻ, xem bộ dáng hai người bọn họ đã hoà bình Đằng cũng vui mừng thay cậu chủ nhà mình, tuy trước đây Kiều Âu có làm chút tổn thương Lam Thiên Tình, nhưng hôm nay khi đối mặt với Cung Bách Hợp và Kiều Lộ, Kiều Âu đã có hành động hợp lòng người hơn nên Lam Thiên Tình cũng có thể cảm thấy Kiều Âu đã biết sai, hơn nữa còn cố gắng thay Đằng liếc nhìn Ngũ Hoạ Nhu, ánh mắt từ từ trở nên nhu hòa khuôn mặt nhỏ nhắn, tâm lý thả lỏng, nhẹ nhàng kéo tay áo của coi, lại bị cô đẩy ra không khách khí chút Đằng nghĩ nói chuyện với cô thật dễ chỉ cần hỏi một chút xem tại sao tức giận, nhưng nghĩ lại, nếu như chính mình không biết mình mắc lỗi nào, còn đi hỏi cô, để cho cô tự nói ra, sợ là cô ấy càng thêm tức gắng nhớ lại tỉ mỉ trong đầu toàn bộ câu chuyện trước lúc cô nổi cô phân phó, Tư Đằng đang cầm mặt của cô xoa nắn, cô mắng anh ngu ngốc, sau đó anh không hiểu, nghi ngờ nói"Tiểu Nhu, gần đây em ăn nhiều mập lên, khuôn mặt nhỏ nhắn giờ tròn vo sờ rất có cảm giác".Ý là chỗ tròn trịa, nhô ra, để anh sờ soạng chính là gương mặt của cô, là dựa theo chỉ bảo nha!Ai biết được sắc mặt Ngũ Hoạ Nhu càng tối, hung bạo gào một câu"Người nào ăn mập? Mặt của người nào tròn rồi hả?"Tư Đằng kinh có kinh nghiệm yêu đương và kinh nghiệm chung sống với phụ nữ nên sẽ không biết phụ nữ sợ nhất chuyện người khác nói mình mập? Bàn tay Tư Đằng thật dầy lại giữ ở gương mặt của cô lại, nghiêm trang nhìn chằm chằm đôi mắt toé lửa vì giận của Ngũ Hoạ Nhu"Chính em ăn mập a, không phải em để cho anh bóp nơi này sao?""Anh?!"Ngũ Hoạ Nhu tức giận vô cùng, cô không nghĩ ra, cõi đời này tại sao có thể có người đàn ông phản ứng chậm lụt như thế!Ngũ Hoạ Nhu đưa tay túm lấy một tay Tư Đằng, sau đó vừa ấn lên bộ ngực của mình} thẹn quá hoá giận nói"Ngu ngốc, ngu ngốc thêm mất trí! Nói chính anh là người như vậy chứ?!"Cô nói tròn trịa, nhô ra chính là bộ ngực của người phụ nữ. Cũng có thể hiểu là cái mông. Mặc dù cô không xinh đẹp động lòng người như Lam Thiên TÌnh nhưng so với Kiều Lộ hay là muốn xinh đẹp một chút, hơn nữa vóc người của cô cũng coi là trước nhô sau vểnh, thế nào mà người đàn ông trước mắt này chỉ nhìn thấy khuôn mặt của cô là tròn hay sao?!Mềm mại mà đẫy đà, xúc cảm dán sát lòng bàn tay Tư Đằng, cảm giác giống như điện giật kèm theo toàn thân nóng ran di động khó nhịn, anh lập tức bối rối. Hai cái tay đặt ở trên mặt, một cử động cũng không Họa Nhu chợt buông ra cổ tay của anh, giữ chặt cổ anh, nhón chân lên hôn lên môi anh nhưng Tư Đồ hãy còn ngu ngốc như cọc lưỡi xinh xắn không lưu loát mà tích cực khẽ liếm lấy môi của anh mút, thăm dò vào trong miệng của anh, hết mình cố gắng lớn nhất lại trêu đùa đầu lưỡi của anh, nhưng hôn một lát, đối mặt hai cái tay cứng ngắc bất động của Tư Đằng khiến nước mắt Ngũ Họa Nhu phải rớt cắn răng, hung hăng đạp Tư Đằng một cước, thừa dịp lúc anh lảo đảo lui về phía sau, cô nhanh nhẹn chui ra khỏi đám non bộ, mà anh liền vẫn đi theo phía sau một vệ sĩ trung kiện xem như kết thúc, Tư Đằng nhìn Ngũ Họa Nhu lại tức giận trừng mặt với anh, anh vội vàng mím chặt cánh môi, lại lôi kéo tay áo quả một dạng, bị cô dùng sức lôi trở về.“Ha ha ha! Em lại thắng! Em biết ngay, em là danh thủ vô địch cờ vây cấp quốc gia!”Lam Thiên Tình nhảy cẫng hoan hô, âm thanh vang dội cả gian phòng, mỗi người bên cạnh cũng thoải mái cười, giống như đang nghe giọng ca dễ nghe nhất.“Tất nhiên, bà xã của anh tuyệt nhất rồi!”Kiều Âu lập tức nịnh bợ, vốn là anh thật vẫn tính toán để nhường cho cô, hơn nữa anh phát hiện Tổng thống cố ý lấy đi hai quân cờ đen để nhường Lam Thiên là, trải qua vài nước đi anh cơ hồ cũng vắt hết sức suy nghĩ, cùng đấu cờ vây với Lam Thiên Tình lại có kết quả bên tám lạng, người nửa Thiên Tình nghe vậy, khóe miệng rõ ràng cong lên, nhưng lại cố ý nhăn mày một vầng“Hừ! Ai là bà xã của anh! Không cần gọi loạn, hiện tại chúng ta là bạn bè bình thường.”Nhìn gò má Lam Thiên Tình ửng hồng ngây thơ, Kiều Âu cố nén cảm giác muốn đem cô ôm vào trong ngực, hung hăng thương yêu một phen kích động, sờ lỗ mũi một cái, nghĩ thầm làm cũng đã làm mà còn có thể lại trở lại quan hệ bạn bè bình thường sao?Chuyện giải thích người tình cuối cùng luân lạc làm bạn bè, ở suy nghĩ của Kiều Âu không thể có đó chỉ là cái rắm!Mặc dù trước kia anh không có bạn gái, nhưng anh biết, từng có quan hệ mập mờ rồi sau đó làm bạn bè bình thường, vậy cũng là không minh bạch, hơn nữa, giữa người đàn ông và người phụ nữ căn bản lại không tồn tại tình bạn bè tinh sau khi chia tay nhận nhau là em gái hoặc là bạn bè, cũng chỉ là cái cớ cũng những người đàn ông muốn lưu lại cho mình một người hồng nhan tri kỉ, muốn bắt cá hai tay mà tìm lấy cớ thôi.“Được, bà xã đã nói là bạn bè bình thường chính là bạn bè bình thường! Như thế nào, có đói bụng không, chơi cờ lâu như vậy có muốn ăn hay uống chút gì không?”Thân thể cao lớn chậm rãi đứng thẳng, sau đó ưu nhã đi vòng qua sau lưng Lam Thiên Tình, ngón tay thon dài mang theo ấm áp quen thuộc, nhẹ nhàng khoác lên hai vai của cô giúp cô nắn bóp bả vai.“Cũng may, nếu không trước tiên có thể uống chút gì đó.”Lam Thiên Tình thoải mái nhắm mắt lại, hưởng thụ xoa bóp của Kiều Âu nhưng không nhìn thấy cặp mắt sau lưng lóe lên ý tứ được như ý.“Nói như vậy, em thừa nhận em là bà xã của anh?”Lam Thiên Tình dừng lại, hồi tưởng lại câu nói trước đó của anh bà xã nói là bạn bè bình thường chính là bạn bè bình thường, chợt gương mặt đỏ hồng!Người này quá phúc hắc rồi, nói xong lời nói mập mờ như vậy còn nói sang chuyện khác hỏi cô vấn đề khác, hại cô phân tán lực chú ý, cũng không có chú ý tới tính toán nhỏ của anh.“Kiều Âu, anh thật đáng ghét!”Kiều Âu chậm rãi cúi người xuống, thừa dịp cô không chú ý, chợt ngậm lấy dái tai của cô nhẹ nhàng hạ xuống một cái hôn, cảm giác thân thể cô mềm mại căng thẳng, hài lòng đứng về đi, nghiêm túc nói“Không phải!”“Nhìn, em lại thừa nhận là bà xã.”“Kiều Âu, anh đi chết đi!”Kiều Âu đem lấy vẻ đẹp kiều mị hoặc và phong tình vạn chủng của cô thu hết vào mắt, bụng dưới nóng ran, muốn lập tức ăn người giận dỗi đến bây giờ đã nhiều ngày, đến cái miệng nhỏ nhắn của cô mà anh cũng không có cơ hội được hôn phớt qua, nói thật, Kiều Âu muốn cô phát điên người liếc mắt đưa tình hoàn toàn coi chung quanh tất cả là vô hình, mà Kiều Nhất Phàm và Đoàn Hề Trạch có lẽ đã bàn bạc xong, hai người đem chú ý lại đặt trên người Kiều Âu và Lam Thiên Nhất Phàm nghiêm túc nhìn Kiều Âu“Kiều Âu, không được khi dễ Tình Tình! Tình Tình nói gì, đó chính là cái đó!”Kiều Âu gật đầu phối hợp“Dạ, về sau bà xã nói cái gì chính là cái đó.”Đoàn Hề Trạch cười nhạt một tiếng, trầm mặc không nói một lúc chợt đi tới nhìn Lam Thiên Tình“Bác và chú Kiều đã thương lượng qua, chờ sau buổi tiệc sinh nhật hôm nay chấm dứt, cháu tiếp tục trở về doanh trại bộ đôi. Mỗi kỳ nghỉ cuối tuần phải trở về nhà họ Đoàn gặp ông ngoại và bác ăn cơm. Trong lúc đó việc phát triển tình cảm với Kiều Âu hay Mộ Tử Tiêu hoặc người khác bác cũng sẽ không can thiệp. Chờ cháu tốt nghiệp trường quân đội bác sẽ căn cứ tình huống thực tế sẽ giúp cháu xác định danh nghĩa của vị hôn phu,sau đó sẽ cho cháu đến Đoàn thị làm trợ lý. Đợi đến khi cháu có đủ năng lực đảm nhiệm chức vị trợ lý thuần thục bác mới cho cháu gả đi ra ngoài.”Đoàn Hề Trạch gằn từng chữ nói rất rõ, nói tóm lại, lúc nào thì Lam Thiên Tình có năng lực đảm nhiệm được vai chính rồi mới thả cho cô lập gia Âu vừa nghe đã nóng muốn đợi Lam Thiên Tình đến tốt nghiệp, nhưng bây giờ không biết phải cố gắng chờ đợi bao cần Đoàn Hề Trạch còn đồng ý cho Lam Thiên Tình trở về doanh trại bộ đội thì Kiều Âu cũng sẽ không quá mức lo lắng. Trước đây anh chỉ sợ Đoàn Hề Trạch sẽ cho Lam Thiên Tình đi học đại học ở nơi khác, bây giờ nhìn lại so với dự đoán đã phát triển thuận lợi hơn vấn đề thời gian dài như thế thật là lâu rồi.“Chú Đoàn, năm nay cháu đã hai mươn lăm tuổi, đợi đến bốn năm sau Tình Tình tốt nghiệp trường quân đội thì cháu đã hai mưới chín tuổi, lại đợi thêm đến khi Tình Tình tiến vào Đoàn thị, sau đó có thể một mình đảm đương công việc, sợ là cháu đã 34-35 tuổi. Chú Đoàn, cháu còn phải đợi thêm mười năm nữa!”Lam Thiên Tình nhìn Kiều Âu, làm bộ đáng thương cũng không đành biết người đàn ông này đã sớm muốn kết hôn với mình. Nhưng mà ở trước mặt người lớn cô cũng không tiện nói gì, dù sao hiện tại cô đã có người thân, có trưởng biết người đàn ông này đã sớm muốn kết hôn với mình. Nhưng mà ở trước mặt người lớn cô cũng không tiện nói gì, dù sao hiện tại cô đã có người thân, có trưởng nói Kiều Âu đẹp đẽ động lòng người, nhưng sau khi nghe, Đoàn Hề Trạch chỉ hời hợt liếc mắt nhìn Kiều Âu một cái sau đó không chút để ý nói"Ta ngược lại cảm thấy, khi người đàn ông 34-35 tuổi là thời điểm có sức quyến rũ nhất. Khi đó, hiểu được trách nhiệm, hiểu được mình gò bó, cũng càng sẽ hiểu nên như thế nào duy trì một phần tình yêu, bảo vệ một người phụ nữ cùng gia đình riêng của mình. Huống chi, các cháu hiện tại cũng quá trẻ tuổi, chuyện sau này ai cũng không nói chắc được, mà tình cảm giữa hai đứa hình như phát triển có chút quá nhanh. Sau giai đoạn kích tình mỗi người đều phải đối mặt thực tế. Nếu như tình yêu của hai đứa thật đủ kiên định, có thể mỗi ngày như keo như sơn ngọt ngọt ngào ngào ở chung một chỗ, như vậy chuyện hôn nhân chỉ là một hình thức mà thôi, chờ thêm bao nhiêu năm cũng không có cái gì ảnh hưởng đến quan hệ?"Trong lòng Kiều Nhất Phàm biết Đoàn Hề Trạch quá quan tâm đến bảo bối Lam Thiên Tình, cho nên quyết định độc ác muốn hung hăng khảo nghiệm tình yêu của hai đứa bé vậy, hắn vỗ vỗ con trai bả vai nói"Kiều Âu a, chú Đoàn nói rất đúng, chỉ muốn tình cảm của hai đứa ngày ngày đều giống như vợ chồng, các ngươi nếu tình cảm của hai đứa không đủ thì có kết hôn cũng chỉ như người lạ ở chung nhà.”Sau khi nói đến đây, sắc mặt Kiều Nhất Phàm chợt có chút chán nản e là ông đang nghĩ đến cuộc hôn nhân mình là không may mắn Nhất Phàm đồng ý với yêu cầu của Đoàn Hề Trạch về thời điểm, ông đang nghĩ cuộc sống hôn nhân là lớn chuyện, hai cái đứa bé này cùng nhau đi tới, quả thật phát triển có chút nhanh, rất nhiều vấn đề của đối phương cần từ từ thích ứng không thể lơ là được bây giờ hai người tuyên bố đính hôn rồi kết hôn, nhưng khi đam mê đi qua lại phát hiện hai người không không thích hợp, khi đó sẽ là thống khổ nhất."Hôn nhân là chuyện lớn, mỗi người đối với người kia đều cần lâu dài cọ sát, bao dung lẫn nhau mới có thể cùng nhau đi từng bước một tới hạnh phúc. Có lẽ bây giờ hai đứa còn không cảm thấy, bởi vì cả hai đang chìm ngâm trong tình yêu ngọt ngào, nhưng mà chúng ta là người từng trải, ta tin tưởng quyết định như vậy là phương thức tốt nhất cho cả hai đứa."Đoàn Hề Trạch ý vị sâu xa nói xong, Kiều Âu cũng không còn gì để nói nữa thể làm cho Đoàn Hề Trạch thay đổi lời nói, không can thiệp đến chuyện Lam Thiên Tình cùng bản thân lui tới đã là không dễ dàng. Anh cảm kích liếc nhìn cha mình, trong lòng mơ hồ hiểu, ba mình nhất định đã hết mực bảo vệ quyền lợi cho anh trước mặt Đoàn Hề người trước sau đi ra, Ngũ Hoạ Nhu cùng Tư Đằng đi theo cô cậu chủ của mình chậm rãi xuống lầu. Buổi tối của buổi tiệc thật ra là mượn danh tiệc sinh nhật làm đấu giá từ thiện tuyên truyền cho cá nhân Đoàn Mộng Viện. Trong tính toán của Đoàn Hề Trạch Đoàn Mộng Viện cũng không chỉ là cái tên đơn giản mà là một thương hiệu cao cấp tỏa sáng trong tương chí Đoàn Hề Trạch đã bắt đầu dự kiến hàng loạt mỹ phẩm nhãn hiệu Mộng Viện, trước tiên sẽ xây dựng thương hiệu cho đủ uy tín, sau đó chờ đợi Lam Thiên Tình hoàn thành khóa huấn luyện đặc chủng trở phần tại sao không muốn cho Lam Thiên Tình về ngay Đoàn Thị mà để cô ngây ngốc bốn năm huấn luyện trong bộ đội đặc chủng đó cũng là trọng điểm câu chuyện hôm nay ông thảo luận với Kiều Nhất Phàm. Chính là vì an toàn của hôm nay, toàn bộ cả nước cũng sẽ biết, đại tiểu thư nhà họ Đoàn lớn lên trông thế nào, cũng đều sẽ biết, cô chính là con gái của Đoàn Hề như nửa đường đột ném cô vào Đoàn thị hoặc là đi ngoài tỉnh học đại học, sợ là có nhiều vệ sĩ hơn nữa có cẩn thận mấy cũng có lúc sơ sót. Nhắm mắt lại, nhớ tới bộ dạng Đoàn Hề Viện lúc chết khiến lòng của Đoàn Hề Trạch từng cái rút ra đau dữ quân đội không phải là nơi dễ dàng ra vào, người ngoài căn bản không phải ai cũng có thể vào bên trong, mà giả sử người kia có quyền lực ngập trời e là cũng khó có thể xuống tay. Hơn nữa còn có Kiều Âu bảo vệ, còn có sự an bài sắp xếp của Kiều Nhất Phàm rất chu đáo, tương lai Lam Thiên Tình muốn làm gì cũng chỉ có thể ở quanh quẩn trong trường quân Hề Trạch chợt nhớ tới lúc trước thám tử tư tra được, Bùi Đồng Tuyên cũng đã phái người âm thầm bảo vệ Lam Thiên Tình nên không khỏi thở dài, xem ra chuyện bao nhiêu năm trước đến bây giờ vẫn làm cho mỗi người bọn họ sợ hãi.************Lam Thiên Tình và Kiều Âu cũng chỉ xuất hiện lúc mở màn của buổi đấu giá, ngay sau đó dưới sự an bài của Đoàn Hề Trạch liền kéo theo Tư Đằng và Ngũ Họa Nhu bí mật cùng nhau rời đi thật đích đến căn hộ mà Kiều Âu mua cho Lam Thiên xe, Tư Đằng hết sức chăm chú lái xe, Ngũ Họa Nhu ngồi ở tay lái phụ, nghiêng người sang đưa lưng về phía Tư Đằng im lặng nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ không nói lời Thiên Tình vừa cầm chơi hải âu thủy tinh treo lủng lẳng trước ngực, vừa nhẹo đầu nhìn vẻ mặt quái dị của hai người phía trước, chợt có một cánh tay vừa dùng lực khoác lên trên eo cô, cằm bị người ta không nặng không nhẹ giữ lấy ép buộc cô chuyển tầm mắt yêu nghiệt mở to của Kiều Âu không đợi Lam Thiên Tình kịp phản ứng, Kiều Âu đã cắn lên môi của cô“Thế nào đi cùng với anh mà bà xã vẫn không chuyên tâm như thế? Cảnh sắc bên ngoài có cái gì thu hút hơn so với ông xã của em thế?”Cũng không phải Kiều Âu đang mất hứng vì cô không để ý đến anh mà là nghĩ tới một lát trở về phòng sẽ thoải mái thân mật, dù sao bọn họ đã rất nhiều ngày không ân ái Thiên Tình không nói gì, liếc hắn một cái, môi hồng mềm mại dán lên tai anh thổi khí nóng“Anh không phát hiện hai người trước mặt có cái gì không đúng sao?”“Hả?”Suy nghĩ trong đầu Kiều Âu lúc này chỉ là chuyện phòng the, tâm tình vẫn còn sục sôi vì vậy, không để ý tâm tình của người khác. Hơn nữa, đang được ôm trong ngực người phụ nữ mình yêu mến nhất anh chỉ lo sờ nắm bàn tay nhỏ bé của cô, siết chặt eo nhỏ, có thể nói trước chiếm được tiện nghi trước chút nào hay chút đó, còn đâu dư thừa tinh lực đi trông nom người khác?Trải qua nhắc nhở của Lam Thiên Tình, Kiều Âu nheo mắt nhìn sang, quả thật hai người này có mờ ám!Kiều Âu ghé đến bên tai Lam Thiên Tình vừa liếc trộm chỗ cổ áo của cô lộ ra khe rãnh trắng nõn, vừa mềm nhũn nói“Có phải tại Tư Đằng không thỏa mãn Ngũ Họa Nhu cho nên bây giờ cô ấy mất hứng?”Bởi vì nhìn Tư Đằng liếc trộm Ngũ Họa Nhu mà Ngũ Họa Nhu lại quay lưng để lại cho Tư Đằng một mảnh sau lưng, không cần nói cũng biết đáp án là người nữ đang buồn bực người đàn ông của Thiên Tình nín cười lắc nghĩ nếu Kiều Âu biết thường ngày trong ký túc xá Ngũ Họa Nhu trò chuyện với Trần Hiểu Đan đều nói về đề tài tư thế cơ thể nam nữ, còn có các loại khoái cảm...nhất định sẽ hít một hơi, sau đó không để cho cô ở cùng ký túc xá với Ngũ Họa Nhu.“Không thể nào, Tiểu Nhu nhà ta cường hãn đấy. Tám phần là cô ấy muốn mạnh mẽ nhưng Tư Đằng chưa cho.”Lam Thiên Tình ít nhiều gì cũng hiểu rõ Ngũ Họa Nhu đoán đúng cũng tám chín phần vẻ mặt Kiều Âu có chút kinh ngạc cô trầm mặc không nói, ngay sau đó trong lòng bắt đầu âm thầm tính toán, làm sao có thể giúp đỡ Ngũ Họa Nhu quyến rũ Tư Đằng?“Bà xã, không bằng em cũng chủ động quyến rũ anh một lần thử đi chứ?”Kiều Âu giống như một tên con trai da mặt dày xông tới, lại bị Lam Thiên Tình tát một cái đánh bay“Chủ động hơn cái đầu anh! Tối nay em ở cùng Tiểu Nhu. Anh tùy tiện ở với Tư Đằng đi!”Thật vất vả về đến căn hộ, Kiều Âu chạy vào phòng tắm cười đểu quay đầu lại nói một câu“Bà xã, anh đi tắm trước rồi chuẩn bị ở trên giường chờ em!”Lam Thiên Tình liếc mắt một cái, ngay sau đó ánh mắt bị hai bản giấy hôn thú trên bàn hấp dẫn. Cô tò mò tiến lên vừa nhìn đã sợ choáng váng!“Này, này, cái này?”Tư Đằng lên trước tốt bụng giải thích, nói Kiều Âu lầm tưởng người cô chạy trốn, vì yêu thương cô mới vận dụng quan hệ để lấy được giấy hôn Thiên Tình cảm động, nhưng nghĩ lại thấy không đúng, khi đó cô cùng Kiều Âu còn chưa biết đã phát sinh quan hệ làm anh biết đo slaf cô để mà làm giấy tờ hôn thú?
Sau khi xem phim xong, đi dạo phố, còn ăn cả bữa đêm, rạng sáng hai người mới về đến Thiên Tình mệt không muốn động, Kiều Âu lại nói“Ngoan, mệt mỏi nhưng vẫn phải đi tắm, tắm xong rồi ngủ tiếp!”.Cô chu cái miệng nhỏ nhắn lên, vẻ mặt không tình nguyện“Hô, anh tắm trước đi, em muốn đi nghỉ một chút! Bây giờ không thể cất bước được!”.Kiều Âu lắc đầu, bất đắc dĩ nhìn cô, mới vừa rồi lúc đi dạo phố, cô đi mệt mỏi nên đều do anh cõng, tính ra chính cô đi không tính là nhiều mà lại mệt mỏi thành ra như vậy, may mà lúc đăng ký binh chủng truyền tin, nếu là lính đặc biệt thì không phải là khiến cái mạng nhỏ của cô huấn luyện chết mất?Anh xoay người đi vào gian phòng, không để ý tới cô nữa, chẳng qua lúc anh đi ra lần nữa, trên người chỉ mặc một cái quần lót?Lam Thiên Tình trừng mắt lớn nhìn anh bước từng bước về phía mình, miệng cười nhạt. Cô nhớ lại động tác anh đưa ngón tay vào trong miệng cô lúc ở trên đường, “A!”, cô hét to một tiếng, sau đó cầm cái gối ôm trên ghế salon ném về phía Âu cho là cô xấu hổ, sải bước nhảy tới, hai ba lần đã hôn cô chóng mặt, sau đó đợi đến khi Lam Thiên Tình phản ứng kịp thì quần áo trên người đã bị lột ra từng món một, ném trên ghế salon, trên thảm nhà, chỗ nào cũng đèn sáng ngời, Lam Thiên Tình hơi sợ, làm chuyện thân mật trên ghế salon, là lần đầu kể từ khi cô và Kiều Âu khai trai tới đầu tóc xù chôn trước ngực cô, anh tham lam thưởng thức hương vị đẹp đẽ của cô, trong lòng mơ hồ cảm giác mình hơi bệnh hoạn, rõ ràng trời rất nóng, ở bên ngoài đi dạo lâu như vậy, nhưng mồ hôi trên người Lam Thiên Tình, anh liếm vào trong miệng lại cảm thấy rất ngọt. Một đầu ngón tay tà ác thăm dò nơi đó, Lam Thiên Tình cả người khẽ run, hơn nữa không thể ức chế tiếng than nhẹ mê đôi mắt sâu thẳm của Kiều Âu xẹt qua một tia giảo hoạt, cúi đầu khẽ nuốt hết những tiếng ưm tinh tế, thắt lưng nhấn một cái, thay thế cho vị trí ngón chừng nửa tiếng sau, anh vô lực nằm trên người Lam Thiên Tình, mồ hôi hai người hòa vào cũng một chỗ, vị trí trên ghế salon cũng thấm ướt một mảng, Lam Thiên Tình hoàn toàn nhắm mắt lại, cũng không muốn nói chuyện nữa, có lẽ, cô đã thỏa mãn ngủ thiếp đi.“Cô bé hư đốn, mỗi lần thỏa mãn đều ngủ, cũng không để ý đến anh!”.Anh hơi nhỏm người dậy nhìn cơ thể mềm mại phía dười nhuốm màu hồng, Kiều Âu nuốt một ngụm nước bọt, cẩn thận bò từ trên người cô xuống, ôm cô cùng đi vào phòng đã từng là cô bé lọ lem ở tầng chót của xã hội, lắc mình một cái nhận được vô vạn yêu thương, nếu như nói là tình cờ, quả thật chỉ là tình cờ. Nhưng tình cờ kỳ ngộ không phải ai cũng có thể gặp, vì vậy mới có thể cảm nhận trân quý, mới có thể khiến cho Lam Thiên Tình và Kiều Âu càng quý trọng đối phương nếu nói, Bùi Thanh Đình từ khi ra đời đã ngậm chìa khoá vàng lớn lên, đương nhiên sẽ hâm mộ, ghen tỵ và hận Lam Thiên Tình, đây thực sự là một ý tưởng vặn vẹo trong lòng cô với thiên kim hào môn, cô ta chỉ nhìn thấy những gì mà đối thủ đang có, vĩnh viễn không thấy những gì đối thủ đã phải trải qua.“Phát súng kia, là ngay giữa mi tâm sao?”.“Vâng, là bị người ném vào sông, trong xác chết còn một khối đá lớn, chẳng qua là bị thuyền câu vớt lên. Ngư dân đã báo cảnh sát!”.Ngón tay Bùi Thanh Đình sơn vằn da báo, nhẹ nhàng khuấy muỗng cà phê màu bạc, lười biếng khuấy khuấy mấy lần, ánh mắt phức tạp, lười biếng liệc mắt về phía trợ thủ Lara thay thế cho Yo Yo.“Chuyện này có quan hệ gì với Kiều Âu?”
Đánh giá từ 94 lượt Truyện ngôn tình Cô Nàng Lính Đặc Chủng Xinh Đẹp nói về anh nắm binh quyền trong tay, trầm mặc ít nói, nhưng anh có thể ôm cô nói lời tâm tình suốt đêm, hơn nữa còn tìm mọi cách để lấy lòng phúc hắc, tàn nhẫn, thâm trầm, cuồng tội anh, có lẽ anh sẽ cho kẻ đó chết luôn. Nhưng đắc tội với cô, anh nhất định sẽ làm kẻ đó sống không bằng vì, ánh mắt nhu tình như nước của anh chỉ nhìn về phía nói, anh là thần thủ hộ của cô, mà cô, là tính mạng của anh![Mở đầu cô bé lọ lem gặp vương tử]Cô 16 tuổi bị lột sạch sẽ đưa lên giường lớn của anh, mặc cho dục vọng của anh lưu manh trên người đó, nghe đồn vị quân thiếu nào đó của thành phố chưa bao giờ gần nữ sắc luôn nhớ thương người kia!Anh không quan tâm sự thấp kém của cô, chỉ yêu thương tất cả những gì của xuất hiện của anh làm thay đổi tương lai của cô!Mời bạn đọc tiếp tục đón nhận những tình tiết tiếp theo của tựa truyện online hay.
co nang linh dac chung xinh dep